Thanh toán

Bên em anh nhé!

Đăng bởi Marry Doe - 08/06/2015   |   Lượt xem: 525

" Đừng bao giờ cố níu kéo những gì không thuộc về mình .... Mà phải giành giật nhiệt tình đến khi nào nó thuộc về mình mới thôi"

" Đừng bao giờ cố níu kéo những gì không thuộc về mình .... Mà phải giành giật nhiệt tình đến khi nào nó thuộc về mình mới thôi" Có lẻ là như vậy Anh à. Chắc có lẽ là em đang muốn giành giật Anh Anh à. Mà giành giật với ai chứ với một cô gái ngoan hiền, một cô gái với nụ cười như ban mai toả sáng, một cô gái lúc nào cũng quan tâm lo lắng cho anh, một người con gái mà anh đã yêu rất nhiều. Em của ngày xưa..... Đúng em của ngày xưa ngoan hiền, dể thương, trên môi lúc nào cũng nở một nụ cười hạnh phúc. Em hồi xưa đó thật giản dị, thật chân thành, thật đơn giản. Yêu nhau bốn năm, cái khoảng thời gian không quá dài mà cũng không hề ngắn. Lúc đó em một cô sinh viên năm ba với bao ước mơ, bao hy vọng và quá nhiều lo lắng về một cuộc sống sau khi ra trương. Cái tuổi sinh viên là thế, cả ngày đi học tối rảnh rổi la cà với tụi bạn. Rồi lại quyết định đi làm thêm để phụ cho ba má phần nào vừa tạo niềm vui mới cho mình. Ngày đầu tiên e đi làm cũng là ngày đầu tiên em gặp anh_tình yêu của em à. Ấn tượng đầu tiên về anh ư chẳng có gì. Chỉ mỗi anh để ý em vì em là đứa con gái duy nhất trong ca làm đó có lẽ vậy. Hằng ngày đi làm, anh chờ em ngay bãi giữ xe rồi cùng gởi xe cùng vô chỏi làm, đến lúc nghỉ giữa ca thì cả đám đi ăn cùng nhau trong đó có anh với em, về anh cũng đợi em về cùng. Cứ như vậy hai đưa bên nhau, em cảm nhận được tình yêu của anh dành chi em nhưng em thì không hề thích anh chỉ muốn anh là bạn em thôi. Thời gian trôi qua anh vẫn không nói yêu em hai đứa cứ bên nhau như vậy. Rồi có người trong chổ làm thích em đến lúc đó anh vẫn không nói thích em em cũng chẳng thích ai. Rồi em nghỉ làm để đi thực tập em với anh ít gặp nhau ít nói chuyện với nhau. Nhưng sao trong em lại thấy nhớ anh, cảm thấy nhớ cái con người lạnh lùng của anh, nhưng sĩ diện một đứa con gái nên không thềm liên lạc với anh. Khi em đi thực tập xong em phai vô công ty trả lại đồng phục và anh đã chở em đi cái cảm giác được ngồi sau xe anh thật vui lắm. Rồi anh hay chở em đi trong những bữa đi chơi của công ty mọi người cứ chọc nhưng anh vân không nói thích em. Hôm đó khi đi chơi với công ty em có uống bia và lúc anh chở em về em đã hỏi anh vì sao không nói thích em? Anh im lặng, em bật khóc. " Anh xin lỗi vì anh sợ em không chấp nhận anh vì anh biết bên em nhiều người thích em lắm, anh nghỉ anh không bằng nên ...anh xin lỗi"  em chỉ biết khóc. Anh chở em về nhà về đến cổng nhà em không tìm được chìa khoá nhà anh cùng tìm với em lúc đó đầu hai đứa chạm nhau em nhìn anh và rồi em đã ôm và hôn anh. Lần đầu tiên em hôn, lần đầu tiên em chủ động hôn một người con trai, nhưng thật tuyêth vời anh ak và em biết em đã yêu anh! Thế đấy, mình quen nhau ở bên nhau, biết bao niềm vui hạnh phuc và cũng lắm giận hờn. Anh là người không lãng mạn, em lại là đứa thích lãng mạn, anh chẳng bao giờ nhớ đến những ngày lễ hay kỷ niệm, chẳng bao giờ tặng quà em, anh là thế đó. Nên em hay giận anh hay hờn trách anh, những lần đó anh thường đến và ôm lấy em. Biết bao lần rồi anh vẫn bên em. Em ra trường, rồi em đi làm, may mắn cho em một cô gái ở tỉnh có thể tìm được một công việc ở thành phố đúng chuyên ngành của mình nên em được ở bên cạnh anh. Khi đi làm, cái môi trường nó khác bạn à bạn bị nó cuốn theo, mới đầu bạn bị đồng nghiệp ăn hiếp bất nạt đủ kiểu nhưng từ từ bạn "xù lông" lên để bảo vệ mình và em cũng vậy em đã trở nên khó chịu hơn trước hay cáu gắt nóng tính hơn và không còn là một cô bé hiền lành dể thương nữa. Cộng thêm tính chất công việc em luôn tiếp xúc với nhiều phụ nữ có cuộc sống gia đình không hạnh phúc, em lắng nghe tâm sự và giải toả cho họ nhưng em lại dồn hết vào con người em, em trở nên đa nghi hơn mất lòng tin vào tình yêu vào hôn nhân vào anh. Nhiều lần cải nhau cũng chỉ vì cái sự đa nghi của em, cũng vì em không tin anh, vì em sợ mất anh..... Em trở thành một con người ích kỷ. Để giờ đây em mất anh. Em bây giờ đã mất anh. Cảm giác còn sợ hơn bao nhiêu lần việc sẽ thấy anh đi cùng một ai khác, cảm giác thật tệ hại anh à. Em sẽ cố găng để giành lấy anh để tìm lại em của ngày xưa vì thật sự chính em cũng không thích mình như lúc này. Em nhớ anh lắm a à. Em mong rằng một ngày em sẽ được ở bên anh mặc chiếc váy cưới trắng tinh và trở thành một cô dâu thật xinh đẹp.Em sẽ cố gắng Anh à.Bên em anh nhé.  

Bình luận

Viết Đánh Giá
N
cố gắng giữ hạnh phúc của mình nha, đừng để nó đi mất
N
chúc bạn sẽ hạnh phúc nha
T
Đừng bao giờ cố níu kéo những gì không thuộc về mình …. Mà phải giành giật nhiệt tình đến khi nào nó thuộc về mình mới thôi, ty sao phải giành giật hả bạn?
M
chúc 2 bạn hạnh phúc...thích nhất câu này \"Đừng bao giờ cố níu kéo những gì không thuộc về mình .... Mà phải giành giật nhiệt tình đến khi nào nó thuộc về mình mới thôi\"