Thanh toán

Bi hài chuyện cưới

Đăng bởi Marry Doe - 26/06/2015   |   Lượt xem: 2217

Tôi vốn là người Sài Thành chính gốc, chưa từng biết đến khung cảnh yên bình của làng quê với cánh đồng bát ngát, con sông quê hiền hòa. Ngày được người bạn đồng nghiệp mời về quê dư đám cưới, lòng tôi cảm thấy rạo rực lắm. Đêm trước ngày cưới bạn mà tôi hồi hộp như ngày trọng đại của chính mình. Cảm giác được khám phá miền đất mới khiến tôi không tài nào chợp mắt được.

Đám cưới diễn ra không sang trọng như tiệc cưới tổ chức ở nhà hàng nhưng bầu không khí sôi động, làm khách mời ai cũng háo hức. Màn biểu diễn văn nghệ “cây nhà lá vườn” được mọi người hưởng ứng nhiệt liệt. Những người thường ngày nghiêm túc cũng trở nên nổi loạn khi hòa mình vào tiếng nhạc xập xình. Với những ai thích nâng ly cạn chén, họ như được kích thích và càng nhảy múa cuồng nhiệt hơn. Tôi thực sự thích thú khi được tham dự buổi tiệc thân mật như thế. Và buổi tiệc có lẽ sẽ vẹn tròn trong mắt mọi người nếu như những người trong cuộc nhớ đến câu “Vui có chừng, dừng đúng lúc”.


Đám cưới miệt vườn có nét vui riêng so với tiệc nhà hàng.

Cách trang trí cổng hoa không trang trọng như ở thành phố nhưng vẫn đẹp lạ lùng.

 Ngày trọng đại của đời mình, vì quá vui mừng, chú rể cạn ly liên tục ở mỗi bàn tiệc đôi uyên ương ghé vào chụp ảnh lưu niệm. Và điều đáng tiếc xảy ra vào cuối ngày, lúc tiệc đã gần tàn. Khi chú rể đưa các bạn đồng nghiệp ra xe về thành phố, do quá say không kiểm soát được mình, anh bạn ấy vấp ngã sóng soài trên mặt đất.  Chúng tôi hốt hoảng kéo anh dậy, đưa về nhà. Mặt mũi anh trầy xước, chiếc răng cửa bị gãy chảy máu khá nhiều, mặt sưng húp. Cô dâu vội vàng đưa chồng lên trạm xá cầm máu, chữa vết thương quên cả việc thay quần áo. Bóng dáng chiếc soare thấp thoáng ở trạm xá, người qua kẻ lại trông thấy đều cảm thương. Niềm vui  và cả sự háo hức dành cho đêm động phòng gác lại, dành chỗ cho sự lo lắng bất an trong lòng người vợ mới.

Mọi người nhốn nháo đưa chú rể đến trạm xá chữa vết thương.

Sau sự cố, chuyến du lịch trăng mật đôi uyên ương đặt sẵn ở Nha Trang đành bỏ ngỏ. Những ngày đầu của đời sống hôn nhân với cô dâu không trải hoa hồng mà là sự xót xa cho vết thương của chồng và cả sự nuối tiếc khó diễn đạt được bằng lời. Biết rằng thức uống không thể thiếu cho cánh đàn ông trong các bữa tiệc là bia rượu. Nhưng giá như người ta kiểm soát ở mức độ vừa phải thì bia rượu là chất xúc tác để cuộc vui được thêm “lửa”, chuyện đáng tiếc đã không xảy ra và không khí vui nhộn của hôn lễ sẽ không phải dang dở.

Tiệc vui sẽ trọn vẹn nếu biết điểm dừng.

Gặp lại người bạn đồng nghiệp sau 10 ngày chờ vết thương hồi phục, tôi trông thấy vẻ mặt anh ấy vẫn phờ phạc, không dám hé môi cười vì ngại chiếc răng bị sún. Anh bảo “Bài học nhớ đời, trông gương tôi mà dừng đúng lúc với bia rượu, các bạn nhé”. Tôi vỗ vai bạn an ủi: “Mọi chuyện rồi sẽ qua. Giờ anh nên lập kế hoạch bù lỗ cho vợ trong chuyến trăng mật muộn nhé”. Mắt anh bỗng sáng rực niềm vui, bắt đầu say sưa nói về những dự định cho chuyến du hí sắp tới.

Trang hôn nhân ngọt ngào trong quyển sách đời của bạn tôi bắt đầu từ đấy, dẫu hơi muộn vì sự cố.

Họ tự thưởng cho nhau khoảnh khắc lãng mạn đã bị dời lại vì sự cố.

Bình luận

Viết Đánh Giá
S
kinh nghiệm hay nè, chia sẻ về cho em xem.
B
đám cưới miền quê là vui thật vui nè.
C
có bạn bè là thích nhậu tới bến.
X
thích cách đám cưới ở quê quá, đi mà k muốn về.
M
chính vì vậy làm việc gì cũng dừng đúng lúc thì hậu quả sẽ không xảy ra
C
đsung là nên dừng đúng lúc nè.
M
cảm giác thật yên bình
C
trang trí lạ mắt quá, mình thích đám cưới ở quê
M
bi hài quá, bài viết hay á
G
bi hài thật ạ,đánh dấu lại nè