Đăng bởi Marry Doe - 01/06/2015 | Lượt xem: 762
Em nhớ anh rất nhiều!
Sáng thức giấc, trong lòng em lại thổn thức, nỗi nhớ của ngày hôm qua vẫn còn đây,mắt em lại cay cay. Anh à! chúng ta xa nhau quá.
Em cứ tưởng mình đã quên anh, nhưng hóa ra trong lòng em, anh vẫn chiếm một vị trị quan trong, một góc nhỏ trong tim, một hồi ức đẹp mà em đã đánh mất.
Anh à, dòng đời ngổn ngang, anh giờ ở nơi đâu, em trách anh đã bỏ em đi mất, em trách anh, sao lại không nói cho em biết tâm sự của anh, em trách anh sao chỉ gọi một cú điện thoại rồi lại biệt tăm, em trách em sao tính tình quá trẻ con, em trách em sao không hiểu lòng anh.
Giờ thì mất rồi, nhưng ký ức vẫn còn, em mang theo nỗi nhớ, sự mong chờ một ngày nào đó em sẽ gặp lại anh, dù chỉ một lần.
Hàng ngày, em vẫn hi vọng, nhưng hi vọng rồi lại thất vọng. Biết bao lần em tự khuyên bản thân mình, quên anh đi. Em đã làm, nhưng tất cả đều thất bại, vì trong lòng em lúc nào cũng hi vọng anh sẽ quay về.
Bao nhiêu năm, bao nhiêu mùa lá rụng, bao nhiêu ngày noel trôi qua, nhưng anh vẫn biệt tăm, cơ hội cuối cùng để biết về anh, cũng không còn. Em phải làm sao đây!