Đăng bởi Marry Doe - 14/01/2016 | Lượt xem: 991
ĐẾN CUỐI CÙNG, NGƯỜI QUAN TRỌNG NHẤT VẪN LÀ NGƯỜI ĐANG Ở BÊN CẠNH MÌNH
Hai vợ chồng đang ngồi uống trà...
- Mình à...
- ....?
- Đã lâu rồi e ko thấy mình tập mộc nhân...e nhớ tiếng mình đánh mộc nhân. Mình có thể đánh cho e nghe ko..?
Anh nhìn vợ âu yếm, đôi mắt như chất chứa nhiều tâm sự mỉm cười - Được chứ!...Vuốt nhẹ đôi gò má xanh xao nhưng vẫn đẹp như thế suốt mấy chục năm, a từ từ đứng dậy tiến đến con mộc nhân.
Chát chát ...chát, bài quyền đã từng đánh hàng nghìn lần,đã hướng dẫn cho hàng trăm đệ tử sao hôm nay khó khăn đến thế...
Sau vài đường quyền, a khựng lại... Con mộc nhân lúc này như thể còn lợi hại hơn tất cả những cao thủ mà a từng đối đầu. Nắm chặt đôi tay run run, a quay mặt đi để dấu ko cho vợ thấy những giọt lệ của 1 NHẤT ĐẠI TÔNG SƯ
Những giọt lệ mà dù bị đánh đập, gươm chém, đạn bắn, đổ bao nhiêu máu cũng chẳng hề có lấy 1 giọt.
Vợ a vẫn ngồi đó, khuôn mặt mệt mỏi vì căn bệnh vô phương cứu chữa nhưng ánh lên niềm hạnh phúc...Chát chát chát, trong muôn vàn điều rối bời, a tiếp tục bài quyền còn đang dang dở. Chát chát chát, những âm thanh ấy vẫn vang lên đều đặn như tiếng lòng của a đã lâu ko thể nói ra thành lời....