Thanh toán

Nỗi nhớ anh

Đăng bởi Marry Doe - 11/07/2014   |   Lượt xem: 2346

Ngày qua ngày, em cứ dần chìm đắm vào nỗi nhớ anh. Nó như một thói quen gây nghiện khó bỏ. Em nhớ tới giọng nói trầm trầm ấm áp của anh, nhớ tới nụ cười hiền khô chân chất. Em lại nhớ những yêu thương ngọt ngào, nồng ấm ngày nào.

Lũ bạn cứ trách em ngu ngốc, dại khờ khi cứ mãi đắm chìm trong quá khứ. Cứ nhớ mong mãi về một người con trai đã không còn là của mình. Có lẽ họ không biết và cũng không hiểu được tình cảm em dành cho anh lớn đến nhường nào. Tình yêu mà, bảo quên nhưng đâu có dễ quên vậy đâu. Trong vô thức, em chợt cười man dại. Nụ cười khô khốc, đắng chát nơi khóe môi. Anh biết không, mọi người xung quanh em có biết không, có hiểu, có đồng cảm với nỗi lòng của em không? Em đã từng rất thất vọng và bất lực trước duyên phận của mình. Nó sao mà u ám, đen tối như vậy? Và em đã từng muốn quên anh, quên những gì đã từng là của hai đứa, quên hết tất cả. Nhưng khó khăn quá anh ơi! Nếu quên là điều dễ dàng như vậy thì trên thế giới này chắc sẽ không còn ai phải đau đớn như em lúc này. Để quên anh, thật sự là điều rất rất khó. Không thể quên đi được, em trở về lục lọi những mảnh vụn kí ức về anh, mà trước đó em đã từng cất rất sâu nơi trái tim. Mọi người bảo em nhớ thì phải nói cho người kia biết, còn không thì vứt nó đi. Vứt đi ư? Ồ không! Rồi em lại lục lọi tìm nó như thế này thôi. Anh à! Có phải em như thế là sai? Em như thế là không đúng? Em đang dày vò bản thân mình và cũng dày vò luôn cả anh? Em đã hằng trăm nghìn lần tưởng tượng đến hình dáng của anh bây giờ. Anh ngày càng đẹp trai và lịch lãm và có biết bao cô gái xinh đẹp vây quanh. Nhưng anh vẫn điềm nhiên cầm tay một cô gái đi giữa họ. Cô gái ấy quay mặt lại nhìn em… và mỉm cười. Em vùng dậy sau giấc mơ. Em hoảng sợ bật khóc. Và em biết, người mà anh nắm tay sẽ mãi không phải là em nữa. Dù rằng biết nhớ là đau, biết nhớ là khổ, nhưng tính em ngang bướng cố chấp, vẫn giữ trọn hình ảnh của anh trong tim,vẫn nuôi trong mình một hi vọng anh sẽ trở về. Em đang mơ tưởng quá phải không anh? Dù cho quá khứ đau đớn, sự thật phũ phàng, nhưng tình yêu của em còn quá sâu đậm. Và em nguyện sống với niềm hạnh phúc có anh trong những giấc mơ hoang tưởng. Chứ điềm nhiên bước qua nỗi nhớ, nỗi đau thật sự quá khó với em. Em không làm được. Chỉ mong anh giờ này thật sự được hạnh phúc bên ai kia. Để em có thể nhẹ lòng hơn khi nghĩ anh luôn hạnh phúc và tiếp tục được với nỗi nhớ xa vời của bản thân mình.

Bình luận

Viết Đánh Giá
L
:) cố lên.
T
Cam in b nhe
T
Cam on b da ung ho nhe
T
Cam on b nhe
T
Cam on b da ung ho nhe
T
Cam on ban
T
Cam on em
T
Cam on b nhieu
T
Cam on b nhieu nhieu
T
Cam on b