Thanh toán

Tâm tình em gửi

Đăng bởi Marry Doe - 08/12/2015   |   Lượt xem: 555

Có bao giờ bất chợt nhớ em Hãy gọi tên như ngày xưa anh nhé! Em cũng thầm thì cơn gió nhẹ Một chút buồn…..nho nhỏ…..một chút thôi.

Bỗng nhiên lòng nó đau, bởi nó biết cái mà bấy lâu nay nó luôn cố gắng để có được đã trở thành vô nghĩa,

phút chốc nước mắt nó lại rơi,cái nỗi đau cùng cực đã khiến nó sắp ngã quỵ.

Nó cố bám víu vào đâu đó để đứng lên, để tiếp tục cuộc hành trình mà nó tự chọn cho bản thân mình,cơn gió bấc ùa qua làm tay nó lạnh cóng, nước mắt nó lại rơi nhiều hơn, nó khóc vì điều gì mà chính bản thân nó cũng không biết, chỉ biết rằng tim nó đau.

Những ngày này không có cái nắng gắt của tháng tư, nắng hanh trời dịu nhẹ nó bước chân đi giữa lòng thành phố ồn ào đông đúc tiếng chen lấn nhau của mọi người trên con đường nó đã từng cùng anh đi thân quen đến lạ, tiếng còi xe tuýt vang in ỏi nhưng sao nó cảm thấy lòng trống trải mênh mông đến vô cùng.

Nó cố bước đi chẳng giám ngoái đầu nhìn lại như đang chốn chạy cái ánh nhìn mà nó biết tim nó chẳng bao giờ quên, nó mong lắm tiếng bước chân quen thuộc đuổi theo nó ôm nó vào lòng cho thỏa sự nhớ thương.

Nhưng không, phía sau nó chỉ là tiếng xe cộ, anh đã đi cùng cô ấy, cô gái anh yêu thương hết lòng, mà những năm tháng bên nó anh vẫn nhớ cô vẫn dành cho cô một sự quan tâm đặc biệt, nó biết, biết tất cả……nhưng vẫn tự lừa dối bản thân mình anh yêu nó nhất.

Để rồi hôm nay nó ngỡ ngàng chua xót anh đã về bên cô ấy, về bên tình yêu của anh, nó từng mong rằng nếu anh yêu ai đó thì đừng cho nó biết, và anh đã giữ lời. Không phải vì anh là người trọng lời hứa, hay vì anh tiết kiệm, bởi anh vốn thừa thải cho bất cứ ai. Đơn giản chỉ vì giờ đây nó không còn quang trọng, anh cũng không có đủ thời giờ nghĩ đến nó.

Rồi nó cũng biết được tin ấy, cái tin mà nó chẳng bao giờ muốn biết, nó lặng lẽ dõi theo hạnh phúc của anh, lòng nó đau, nó như điên dại bất cần sự sống, quặn thắt lòng nhìn trái ngọt của tình yêu nó và anh mà nó quý hơn vàng ngọc hơn chính mạng sống của nó.

Anh đâu biết khi anh ngắt nụ hồng chớm nở gai nhọn của cành hồng đã làm tay anh rỉ máu, vô tình giọt máu ấy đã vương vãi lại và thành một bông hoa bé xinh khác đỏ thắm từ màu máu của anh, mà anh đã có lần chối bỏ thật nhẹ nhàng, như anh đã dể dàng gạt nó ra khỏi trái tim anh.

Nó cay đắng nhận ra mình chỉ là cái bóng của cô gái ấy trong lòng anh ,ấy vậy mà nghiệt ngã nó đã từng hạnh phúc biết bao với điều đó, và từng nguyện rằng nó sẽ dùng sinh mạng nó để gìn giữ.

Nó thôi khóc và không đau lòng nữa, bởi nó biết nó phải tự đứng lên bằng đôi chân của mình chẳng ai giúp nó được mà chính nó phải vượt qua, nghĩ thế rồi nó cũng không còn vẫn vơ mong chờ anh đuổi theo phía sau lưng nó nữa.

Lòng nó bình yên đi trên con đường kỷ niệm thơm mùi hoa sứ trắng mà đã có lúc nó cùng anh tay trong tay ngọt ngào, giờ đây nó chỉ đi một mình cố gom tất cả những gì của anh và nó cất vội vào sâu thẳm trái tim nó, để mĩm cười chúc anh hạnh phúc.

Và như thế em đi!
Giấu nỗi đau vào tận cùng ký ức
Cố mĩm cười phút cuối cùng nhau
Quay lưng đi, lòng đau……………

Có bao giờ bất chợt nhớ em
Hãy gọi tên như ngày xưa anh nhé!
Em cũng thầm thì cơn gió nhẹ
Một chút buồn…..nho nhỏ…..một chút thôi.

Mỹ Linh

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào