Thanh toán

Bắt cóc đến thiên đường

Đăng bởi Marry Doe - 06/05/2016   |   Lượt xem: 569

“ Cám ơn anh nhiều lắm! 2 ngày tuyệt vời! Em yêu anh!” “Anh có thể làm tất cả mọi chuyện chỉ để thấy em cười vui như hôm qua và hôm nay thôi . Chúc mừng bạn lùn. Cuối cùng thì đã có người cầu hôn. Anh yêu em!”

[17.10.2015]
[5h30 sáng] […♪ ♫ ♩ ♬ …Every day I love you…♪ ♫ ♩ ♬…]
- …Dạ anh…
-Dậy đi, nữa tiếng nữa anh xuống.
-Đi ăn sáng hả anh! Yeah! Dạ, dậy ngay^^!

[6h00 sáng] [xuất hiện trước cửa phòng, ăn mặc rất lịch sự :”>]
- Chuẩn bị đồ đi, mình đi Vũng Tàu chơi.
-Thật không anh?
-Thật!

[6h30 sáng]
-Đi Vũng Tàu sao đi đường này anh?
-Đi đường mới em.

[7h00 sáng]
-Đường mới gì trên Tân Sơn Nhất anh? Đường xe 3 bánh 2 cánh à?
- Không, ra đây gửi xe, có xe bus đi Vũng Tàu.

[7h15 sáng] [sau khi gửi xe xong]
-Vé em nè, mình đi Phú Yên! - [ngơ ngác]

[9h sáng] [sân bay Phù Cát-Quy Nhơn]
- Thật hay mơ dzậy, cách đây 3 tiếng em còn ở Sài Gòn mà, sao giờ em lại ở đây?
- Em bảo thích đi Phú Yên xem gành đá đĩa cho biết nên giờ mình đi

[1h00 trưa] [Gành đá đĩa-Phú Yên]
- Mình chụp hình chung đi em 
[Đó giờ kiu chụp hình chung là xụ mặt???]

[1h30 trưa] [2 đứa chạy xe máy bon bon trên đường]
- Anh, tí mình ở đâu.
- Ở chỗ bình thường thôi, trong thành phố, muốn ra biển thì đi xe máy khoảng 1 cây thôi, cũng thoải mái.

[3h00 trưa] [Beachfront Villa - Bãi Tràm Hideaway Resort] [@.@]
[Khu Vườn Bí Mật] – [Cổng Thiên Đường] – [Đặt Chân Đến Thiên Đường] 
- Em mơ à?-[cười]. Phòng “nhỏ” dữ-[cười]. Ngồi đây là thấy biển sao phải đi xe máy?-[cười]
- Thích không?
- Dạ thích! 
- Thích thì được rồi 
- Cảm ơn anh! [chụt]

 [18.10.2015]
[8h00 sáng] [Bàn ăn sáng]
- Đừng loi choi nữa, ngồi vào ăn sáng đàng hoàng đi!
[Một bó hoa xuất hiện trước mặt]
-Tặng em, buổi sáng vui vẻ.
[…]
[Ôi nhẫn kìa nhẫn kìa]
- Anh chuẩn bị nhiều lời để nói với em lắm…nhưng tự dưng giờ anh không biết nói gì hết…thế nên…[quỳ xuống]… Em làm vợ anh nhé!
[nước mắt lưng tròng] …Dạ… Em đồng ý… 
[…]
-Sao khóc hoài dạ, anh đâu có đặt camera, diễn sâu vậy! [=______=]

 [8h00 ti]
“ Cám ơn anh nhiều lắm! 2 ngày tuyệt vời! Em yêu anh!”
“Anh có thể làm tất cả mọi chuyện chỉ để thấy em cười vui như hôm qua và hôm nay thôi . Chúc mừng bạn lùn. Cuối cùng thì đã có người cầu hôn. Anh yêu em!”

3 năm học chung một lớp, 9 năm yêu nhau, cuối cùng rồi thì chúng mình cũng về chung một nhà. 12 năm, quãng thời gian đó có thể vẫn chưa là dài, nhưng em tin nó đủ để hai người trẻ chúng mình thấu hiểu và tin tưởng mà cùng nhau đi đến cuối con đường anh nhỉ. Anh. Vốn chưa bao giờ làm những chuyện lãng mạn thế mà không hiểu sao lại có thể dấu dấu diếm diếm mà làm nam chính ngôn tình như vậy, làm người ta cảm động đến phát khóc.

Chiếc nhẫn đính hôn trong ngày cưới của bọn mình cũng tự dưng biến mất. Có lẽ em ấy đã hoàn thành nhiệm vụ của mình và phải nhường chỗ cho một chiếc nhận khác rồi. Mà có khi chính sự biến mất đó lại giúp đám cưới kiểu “Em cứ việc xinh đẹp, mọi thứ cứ để anh lo” của bọn mình rất vui vẻ, ấm cúng và hạnh phúc.

Anh, giây phút ấy, được người mình yêu thương nhất ngỏ lời “em làm vợ anh nhé!”, thật không còn gì hối tiếc. Đó sẽ mãi mãi, mãi mãi là kỉ niệm đẹp nhất thời con gái.

 

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào