Thanh toán

Bắt đầu từ bây giờ hay không bao giờ

Đăng bởi Marry Doe - 30/12/2014   |   Lượt xem: 873

Câu chuyện viết về tương lai ( năm 2050) hạnh phúc viên mãn của đôi tình nhân đang hẹn hò bí mật. Hiện tại, họ đang gặp phải nhiều khó khăn cũng như thử thách về hoàn cảnh gia đình, về tuổi tác,... Cô ấy hơn Anh chàng 5 tuổi, trước khi yêu Anh, cô ấy đã từng đổ vỡ hôn nhân GĐ và Cô ấy đang nuôi đứa con riêng của mình. Họ tin vào tình yêu của mình, họ đang phấn đấu vì tương lai, vì một gia đình nhỏ luôn tràn đầy tiếng cười, hạnh phúc...

Ông cụ luôn mỉm cười, nhìn bà với ánh mắt lấp lánh niềm vui và ngập tràn hạnh phúc. Với bà, được sống vui vẻ, hạnh phúc bên ông, nghĩa là cuộc đời bà đã mãn nguyện rồi. Có lẽ suốt cuộc đời bà, chưa khi nào phải cãi nhau với ông, nói ra thì chẳng ai có thể tin vì bà biết ông lúc nào cũng thương và trọng bà. Trong thâm tâm bà, bà lấy ông vì yêu ông, và cho tới tận bây giờ, tình cảm đó vẫn không thay đổi.
Có lẽ mấy ai mà được tình cảm như hai ông bà. Cụ ông, cũng xấp xỉ bẩy mươi tuổi nhưng vẫn phong độ nhanh nhẹn lắm. Còn cụ bà hơn cụ ông vài tuổi, nhìn cụ có vẻ yếu đuối hơn, nhưng khuôn mặt phúc hậu khi nào cũng lấp lánh ánh cười. Hai ông bà luôn trò chuyện, ngắm nhìn nhau rồi tủm tỉm cười hạnh phúc. Những nếp nhăn trên khuôn mặt của 2 ông bà cứ xô vào rồi lai dãn ra như dấu bước của thời gian, cứ im lìm, lặng lẽ nhưng không thể xóa nhòa. Ngày nào họ cũng cùng nhau như thế dưới con mắt ngưỡng mộ của cả người trẻ và người già: “Ước gì mình cũng được sống vui vẻ và có một tình yêu trọn vẹn như ông bà”
                                                              *

                                                        *          *
Sáng nào ông cũng dậy sớm hơn để đánh thức bà và họ cùng nắm tay nhau đi tập thể dục. Hôm nay, khi bà tỉnh dậy chỉ thấy có một mình trên giường, ông thức từ khi nào? Ông đã đi tập thể dục một mình sao? Bà thầm nghĩ: Cái ông này, làm gì cũng được vài bữa…
Bà dậy ngóng ông từ đằng xa, tay ông xách túi đồ với khuôn mặt có vẻ đăm chiêu. Nhưng vừa nhìn thấy bà, ông lại mỉm cười ngay được. Bà lặng nhìn ông, người đàn ông cao lớn đẹp trai ngày nào giờ cũng đã già đi nhiều vì thời gian…
Thấy vẻ mặt suy tư của bà, ông cười: “Bà lại đang nghĩ gì thế?”
Bà giả vờ làm bộ mặt nghi ngờ: “Tôi chỉ nghĩ không biết ông đi đâu?”
Ông cười: “Tôi đi mua đồ để nấu ăn sáng cho bà.”
Mặt bà xị xị: “Nhưng sao ông không đánh thức tôi đi cùng thế?”
Ông nhìn xa xa, rồi quay lại nhìn bà, ánh mắt vẫn âu yếm như thế: “Tôi thấy bà ngủ ngon quá, nên không dám đánh thức bà dậy.”
Bà phụng phịu: “Lần sau, ông phải đánh thức tôi dậy đi cùng ông, được chứ!”
Ông biết tâm tình của bà rồi ông đưa tay nắm lấy tay bà bảo: “Mình à! Những ngày tháng bên Mình, là những tháng ngày hạnh phúc nhất đời tôi. Tôi vẫn luôn nói câu này với Mình phải không… Tôi yêu Mình!”

 

Bình luận

Viết Đánh Giá
G
Tuy là viết về tương lai nhưng mình nghĩ là ngay từ bây giờ hãy biết nắm bắt. K có hiện tại thì làm sao có tương lai được đây
D
Một câu chuyện trong tương lai, liệu nó đã và đang có trong hiện thực bây giờ hay không? Tình yêu luôn là vĩnh cửu :D
N
Mong sao 50 năm nữa, chuyện tình của mình cũng sẽ đẹp và tuyệt vời thế này!
H
Ông trong câu chuyện rất giống ông ngoại mình. Ông mình dậy sớm đun nước cho bà rửa mặt, ông cũng nấu ăn sáng, cũng giặt quần áo. Ông mình rất chu đáo dù ngoài 80 nhưng làm được việc gì là ông làm không phân biệt việc nhà hay đồng áng.
M
Mình chưa bao giờ thử viết thể loại truyện như thế này cả. Cũng thú vị thật.