Thanh toán

Cái tát nhớ đời

Đăng bởi Marry Doe - 15/01/2016   |   Lượt xem: 526

3 năm qua người ta đã quá quen với cảnh Ngọc bị Lân đánh hàng ngày. Không bằng lòng việc gì là anh lại đánh lại mắng nhiếc vợ. Chẳng ai hiểu vì sao xinh đẹp và giỏi giang như Ngọc lại cam chịu sống chung với người chồng gia trưởng, vũ phu như thế. Mỗi khi có người tò mò hỏi Ngọc chỉ cười buồn rồi lắc đầu không trả lời.



Ngọc và Lân đến với nhau không biết là thiện duyên hay nghiệt duyên. Ngày đó, Ngọc còn là cô sinh viên năng động, nhiều hoài bão, lắm ước mơ trên giảng đường đại học. Ngọc yêu một đàn anh khóa trên mình tha thiết và chẳng ngại trao cho anh ta “cái ngàn vàng”. Nào ngờ, anh ta vì suất học bổng du học mà nhẫn tâm vứt bỏ Ngọc, khi đó đang mang trong mình cái thai 1 tháng tuổi. Ê chề, đau đớn, Ngọc phải bỏ đứa con chưa kịp thành hình vì cô biết mình không thể sinh con ra được. Trên đường trở về từ phòng khám, Ngọc quá mệt mỏi nên ngất đi. Tỉnh dậy, Ngọc thấy Lân đang nằm lấy tay mình bên giường bệnh.

Lân theo đuổi Ngọc lâu nay Ngọc biết nhưng luôn từ chối. Thế mà trong khoảnh khắc đau đớn nhất của cuộc đời, Ngọc lại chỉ có Lân bên cạnh. 1 năm sau đó, Lân ngỏ lời cầu hôn Ngọc và nhận được cái gật đầu.

Và cũng từ đấy, quãng đời làm vợ cay đắng của Ngọc chính thức bắt đầu. Thời gian đầu mới cưới, Lân đối xử với Ngọc rất tốt. Thế nhưng, chuyện quá khứ khiến Ngọc không thoải mái trong chuyện sinh hoạt vợ chồng. Nhu cầu không được thỏa mãn lâu ngày khiến Lân sinh bức bối và chỉ còn cách mắng nhiếc, đánh đập Ngọc để quên đi. Lân ghen với quá khứ của Ngọc, ghen với kẻ đã tước đi sự trinh trắng của vợ mình. Mỗi lần giận dữ, Lân lại nhiếc móc:

- Cô ăn nằm với thằng khác chán chê để giờ có chồng cũng không phục vụ nổi. Hay bởi vì tôi không tốt bằng thằng đó, thỏa mãn cô được như thằng đó?

Ngọc chỉ biết nín nhịn và khóc thầm. Cô chỉ mong Lân sớm hiểu ra chân tình của mình, hiểu được mình còn nỗi đau tâm lý đè nặng nên chưa thể thoải mái chuyện ấy.

3 năm qua Ngọc luôn cố gắng làm tròn bổn phận của một người vợ hiền, một người con dâu hiếu thảo. Ngọc muốn Lân hiểu rằng bổn phận người vợ không chỉ là ở trên giường. Thế nhưng Lân vẫn lờ đi những cam chịu, hy sinh của Ngọc để đòi hỏi Ngọc mỗi ngày và nổi đóa lên khi nhu cầu không được đáp ứng.

Nhưng mọi sự nhẫn nhịn và chịu đựng cũng chỉ có giới hạn của nó mà thôi. Chẳng phải người ta vẫn nói “con giun xéo lắm cùng quằn” đó sao?

Hôm đó Lân đi nhậu với đối tác tới tối mịt mới về. Vừa thấy Ngọc đang lúi húi trong bếp Lân nhào tới ôm chầm lấy vợ, tay sục sạo khắp người Ngọc. Ngọc không chịu được mùi rượu nên đẩy Lân ra, không may khiến Lân va đầu vào cửa sổ. Chưa kịp hỏi han xem Lân có sao không, Ngọc đã bị đạp ngã lăn dúi dụi. Lân mặt đỏ phừng phừng, rút điện thoại ra gọi cho ai đó:

- Ừ.. em.. đến nhà anh đi. Con vợ anh nó không chịu chiều anh, chỉ có em mới ngoan ngoãn bên cạnh thôi. Mặc kệ nó, nó không thèm anh mà. Em đến đây có khi nó còn phải trải ga giường cho chúng mình ấy chứ.

Câu nói của Lân vừa dứt thì cũng là lúc cái tát trời giáng của Ngọc nhằm thẳng vào mặt anh mà rơi xuống. Má trái đỏ ửng, mặt anh tối xầm lại, miệng lắp bắp không thành lời:

- Cô, cô dám…..

- Tôi không ngờ anh lại là kẻ vô lại đến như vậy. Đêm nay anh thử vắt tay lên trán nghĩ xem 3 năm qua tôi sống với anh thế nào, có đáng để bị anh giày vò như vậy không. Giữa chúng ta từ nay chấm dứt!


Nói rồi Ngọc bỏ ra ngoài, chỉ còn lại mình Lân với đôi mắt chết trân và khuôn mặt ngơ ngác vì hành động quá sức đường đột của Ngọc.

5 ngày liền không có bóng Ngọc trong ngôi nhà, Lân cảm thấy vô cùng trống vắng. Anh nhớ lại những lúc mình đánh vợ, chửi mắng vợ và sự cam chịu của Ngọc mà ân hận. Khi cầu hôn, Lân đã hứa sẽ đối xử tốt với Ngọc, trân trọng Ngọc suốt đời vậy mà mới chỉ sau 3 năm anh đã phá vỡ lời hứa đó. Lân nhớ lại vết thương lòng quá lớn của Ngọc, nhớ tới cánh tay run rẩy và khuôn mặt xanh xao của Ngọc ngày ở bệnh viện. Nỗi day dứt khôn nguôi khiến Lân phải chạy đi tìm Ngọc ngay lập tức.

Ngày đón Ngọc về lại ngôi nhà của mình, Lân đã có thêm bài học quý giá, rằng phải yêu thương và trân trọng Ngọc hơn nữa, chẳng vì quá khứ hay hiện tại, chỉ vì cô ấy là vợ của Lân mà thôi…

Theo Một Thế Giới

Bình luận

Viết Đánh Giá
H
một cái kết có hâu, hi vọng lân biết trân trọng
M
Phải yêu thương và trân trọng nhau, đừng vì quá khứ mà day dứt nhau làm gì, trên hết vẫn là tình yêu