Thanh toán

Em đừng vờ mạnh mẽ

Đăng bởi Marry Doe - 09/04/2016   |   Lượt xem: 734

Tổn thương nhất vẫn là em, vì không dưng mất đi người tri kỉ. Vòng quay sau này của mỗi người trong chúng ta có thể sẽ không đẹp như vòng quay ta từng cùng người cũ, thế nhưng cứ tin và vun đắp cho nó bằng bản lĩnh của những người từng trải đi, người sẽ thấy đó là vòng quay hoàn hảo nhất của người đến cuối cuộc đời còn lại.

Cứ đêm đến là lại muốn dẹp hết mọi công việc sang một bên, thong dong rải bước trên con đường của phố thị về khuya. Thứ ánh sáng lập lờ nhòe nhặt vàng ấy đủ để ta thấy bóng mình trải dài trên con đường, chỉ một mình, chỉ một mình thôi.

Tứ bề lạnh co, khoanh tay trước ngực là biện pháp bất khả kháng như thể tự ôm lấy mình sau ngần ấy chuyện chẳng đúng chẳng sai. Thứ thương xót nhất vẫn là bản thân người, ta đây đủ mạnh mẽ để thấy mình cô độc mà lòng tự chấp nhận được. Còn người không như vậy, người cô độc mà vẫn cứ vờ như mình mạnh mẽ, thâm tâm người lạnh thì cố vòng tay nhưng chẳng tới, chẳng ôm hết nổi những khô cằn của con tim đang lan dần trên cơ thể, giá như có ai đó thay tôi yêu người bằng hết thảy những thật thà và ấp áp họ có được, sưởi ấm những lạnh lẽo trong người để người thấy còn những bình yên ngoài ta bởi ta tệ hại.

Có người nói rằng cứ một người trên nhân thế chết đi thì ắt sẽ có một sinh linh bé nhỏ chào đời, nối tiếp một vòng của yêu thương không đánh mất. Ta hỏi người thế một tình yêu lớn chết đi có tình yêu nào mới hồi sinh hay không? Người chắc như in rằng đó là điều không thể không có, bởi suy cho cùng thì ta đâu thể mãi sống một đời với quá khứ được, còn có hiện tại, có tương lai hẳn chúng ta rồi sẽ yêu lại một người mới, một tình yêu mới, tình yêu hồi sinh như thế đấy.

manh-me-blogtamsuvn

Ấy vậy mà giờ đây hai ta ngược hai ngã rồi mà vẫn cứ đam mê yêu thương cũ, ta tự nghĩ chắc do vòng quay yêu thương này chưa dứt, chập đoạn khó quay rồi đứt mà chưa chịu lìa, thành ra hai đứa cứ quay mãi theo một vòng mà hẳn là không thể quay lại vị trí ban đầu nữa. Đành đợi thời gian mài mòn đi sợi dây cảm xúc ấy rồi cho mỗi người một vòng quay khác vậy. Vòng quay sau này của mỗi người trong chúng ta có thể sẽ không đẹp như vòng quay ta từng cùng người cũ, thế nhưng cứ tin và vun đắp cho nó bằng bản lĩnh của những người từng trải đi, người sẽ thấy đó là vòng quay hoàn hảo nhất của người đến cuối cuộc đời còn lại.

Có những yêu thương thật lớn đến cuối đường vẫn cứ phải rẽ ngang đành đoạn. Vì nhà người không cùng đường với nhà ta nên thành ra bóng người cứ đổ về bên trái còn bóng ta đinh ninh bên phải con đường mặc dù hai cái bóng trôi cùng phía nhau. Có mấy ai hiểu được người đâu ngoài ta cùng với những sân si thương giận, thế nên mỗi khi người buồn ta lại muốn chạy đến thật gần, vòng tay thật chặt như ôm trọn những nỗi buồn của người vào lòng, để người yên tâm sống tốt, sống tiếp mà thôi.

Người ơi ta làm sao đuổi kịp hoàng hôn khi trước mắt là bình minh non trẻ? Nắng chiều sao cứ đẩy chân người đi về phía đêm tối mù mịt, sao không cho bình minh nâng chân ta cùng người bước tiếp, sao cứ bắt người phải tự tay ôm lấy thân mình một cách bất đắt dĩ như thế? Chẳng phải vòng tay ta đang trống không đây sao.Ta mặc kệ đời ghép cứ ghép,ta chỉ chọn riêng vòng tay này cho người, ta chấp nhận sống một đời chỉ để gìn giữ những gì đã trao người mà thôi.

Nguồn sưu tầm

Bình luận

Viết Đánh Giá
C
đúng vậy, bao đời nay chữ tình khiến người người khổ lụy
C
Chẳng ai muốn phải mạnh mẽ cả, nhưng mà bắt buộc họ phải mạnh mẽ, bởi vì chẳng có bờ vai nào đủ tin tưởng để đưa vào.
B
Kẻ si tình thường hay khổ lắm