Thanh toán

Hương vị tình yêu

Đăng bởi Marry Doe - 24/01/2016   |   Lượt xem: 475

Những kỷ niệm về mối tình đã qua.Có ngọt ngào, cay đắng, mặn chát...Bạn có còn nhớ hay đã quên? Bạn đã từng nghe một bài hát và... Cảm xúc khi đó là gì?

Cafe mang vị đắng ban đầu và ngọt dịu đọng lại nơi cuống họng khá lâu...
Nước Cốt dừa béo ngậy thơm ngát... nhưng lại nhàn nhạt...
Sự hòa trộn đó khiến một đứa trẻ mới lên 10 tuổi như tôi mê đắm gần như có thể gọi là nghiện. Tối nào tôi cũng phải cùng lũ bạn ra quán gần nhà ngồi, tự đánh đến mỏi rã cánh tay, cho cafe với cốt dừa quệt chặt vào nhau sánh mịn màng...

Quán rất đơn sơ, chỉ là một chiếc tủ kính vài cái bàn nhỏ và những chồng ghế nhựa bày gọn gàng ở góc vỉa hè có khách mới dỡ ra bày vào những vị trí mà khách thích ngồi nhâm nhi, phía đối diện là khoảng đường rộng mênh mông thuộc phạm vi bộ Văn Hóa.
Nếu bạn sinh vào thời những năm đầu 8x và có duyên thưởng thức: "Cafe cốt dừa" hoặc "Tàu hũ cốt dừa" của những ngày đầu tiên bạn mới thấm hết vị ngon lạ của nó.
Còn bây giờ nước cốt dừa rất lỏng không được đậm đặc và dẻo như xưa.
Tôi có một cô bạn cao lênh khênh và một cô bạn lùn tịt, ngoài ra thì sàn sàn nhau tạo nên "Ngũ long công chúa". Nhà gần nhà cùng gần trường nên thường rủ nhau đi công viên dạo mát, lên bờ Hồ vẽ tháp Rùa... Tạt hiệu sách coi cọp...
Đã cùng nhau nghịch những trò mang tên trẻ con như câu cá, chôn xác những con vật bị chết dọc đường, thắp mấy cây nhang bằng tăm tre, gạch lên cây vài nét chữ nghệch ngoạc hy vọng mai này khi khôn lớn trở lại tìm sẽ còn thấy vết tích...
Trêu chọc nhau với vài ba đứa con trai mà trong mắt trẻ con nó thật đẹp và anh hùng... Thậm chí trong lòng rất thích nhưng lại đùn đẩy cho đứa khác, để rồi đến khi chúng nó thành một đôi, lại thấy ngậm ngùi, tiếc nuối kiểu: "Miếng ngon gắp bỏ cho người, con cá mất là con cá to"...
.......


Rồi năm tháng cấp 2 đến và qua đi với dăm ba mối tình tuổi học trò trong sáng ngây thơ..
Những bức thư tình viết vội ngờ nghệch dừng ở câu: "Tớ thích bạn"

Câu trả lời có thể là:

"Me too."

Hoặc:

"Mình lỡ thích Thu Anh mất rồi"

Xa và đau hơn nữa là:

"Giá cậu cao thêm chút, cậu sẽ rất xinh và mình chắc chắn sẽ thích cậu"

Chung quy lại thì những lá thư tình đó vẫn bị chúng bạn bắt được, truyền tay nhau, đọc oang oang và thành tâm điểm nổi trội trong vài ngày sau đấy.

Tất cả sẽ mãi trở thành kỷ niệm sau những kỳ thi tốt nghiệp cam go...

Khung trời mơ mộng, ngây ngô đó sẽ được thay bằng mái trường cấp 3 với sự mới lạ của tuổi niên thiếu của nửa trẻ con, nửa lại như người trưởng thành.
Một chiều hè cách kỳ thi vào lớp 10 không lâu, tôi cùng lũ bạn trở lại trường cũ để xem điểm tốt nghiệp.
Giữa sân trường vương nắng vàng tươi...
Những chùm hoa Phượng đỏ rực rung rinh trong gió, dải theo những cánh hoa mong manh.... nhuộm cả khoảng sân vắng một màu chia ly, nhung nhớ...
- Trang, đi xem điểm thi à em?
- A, anh Dũng, anh về lại trường chi vậy?
- Anh lấy bằng, hồi đó tới giờ chưa lấy, giờ hồ sơ vào đại học yêu cầu anh mới qua lấy.
Tôi lặng người ngắm anh chàng, bạn của bạn.
Chắc tại những tia nắng lung linh, nghịch ngợm nhảy nhót qua kẽ lá làm cho hoa mắt mà tôi thấy anh đẹp trai đến lạ.
Hai má hồng bầu bĩnh như của em bé, căng mịn, trắng nõn nà...
Phải kìm chế lắm tôi mới không đưa tay ra vuốt má anh.
Cái cảm giác con tim run lên bần bật và gào thét đòi được tự do nhưng bị lý trí kèm cặp. Bị những giới hạn của những chuẩn mực đạo đức xã hội giam cầm...
Thật khó diễn tả thành lời. Nhất là khi anh hé môi cười, vẫy tay chào tạm biệt chúng tôi vẫn giữa những giọt nắng long lanh chẳng gay gắt chói lòa...

.....


Sau lần gặp vô tình ấy, tôi mới để ý hơn. Hóa ra nhà anh ngay cạnh quán: "Cafe cốt dừa" tôi cùng chúng bạn hay ngồi tán chuyện hàng giờ. Còn anh vẫn thường cùng các bạn đá bóng trên vỉa hè phía đối diện mỗi chiều tối...
Nếu nói tình yêu học trò chưa đủ si dại thì có lẽ nó không đúng với tôi. Bởi ngày nào tôi cũng mong ngóng tới giờ được nhìn thấy anh từ xa...
Và cái lần gặp đầu cứ vương vấn mãi trong tôi khắc khoải, khôn nguôi.

Tôi là một cô gái nhút nhát, trầm tư, ít nói. Sống khép kín hay mơ mộng viển vông, thường tự vẽ lên những tình yêu chỉ toàn màu tươi sáng nên dẫu có nhớ tôi cũng chỉ im lặng gọi nó là thinh thích vậy thôi. Ôm ấp yêu thương đấy rồi buộc mình bận rộn để cố quên đi khi những buổi học trên lớp chính, học thêm ở trường và các trung tâm ôn luyện thi vào đại học dày đặc thời gian biểu hàng ngày. Các bài kiểm tra thường kỳ cùng những kỳ thi quan trọng lần lượt theo quy luật của tuổi cắp sách tới trường cứ đến như đã hẹn.

 

.....

 

12 năm sau...
- Em chào mẹ đi.
Tôi lí nhí trong miệng:
- Cháu chào bác ạ.
Anh cười suỵt khẽ:
- Sao lại gọi là bác?
Anh đỡ lấy mọi thứ từ tay tôi, nhẹ nhàng dắt tôi vào nhà ngồi chơi với mẹ anh.
Bác là giáo viên dạy Toán ở trường cấp 2 của tôi ngày nào. Vậy mà tôi lại chưa từng biết qua bác, mặc dù tôi là học sinh giỏi Toán nhất lớp và nhì trường.
Bác hỏi tôi về cô giáo chủ nhiệm cũ, chẳng hiểu sao khi đó tôi lại không nhớ được ra tên của các cô, dù tôi là người nhớ rất tốt.
Trong lúc tôi cố ép buộc mình phải nhớ anh đã khéo léo đỡ lời thay tôi:

- Mẹ à, cho con thêm đá đi, nóng quá chẳng muốn nhớ gì luôn.
Bác làm cho mỗi người một cốc chè đỗ đen, bên trên phủ thêm lớp cốt dừa thơm mát... Anh rất thích món chè đỗ đen, còn tôi lại rất ghét nhất là khi nó quá ngọt...
Nhân lúc mẹ vừa quay đi, anh vội vàng cầm cốc của tui tu một hơi gần cạn đáy...
Lần đầu tiên tôi tới nhà bạn trai với tư cách là nàng dâu tương lai.
Hôm đấy là ngày rằm tháng 7.

Sau khi đã hỏi tôi về gia cảnh. Anh hóa vàng còn tôi phụ mẹ bày mâm cơm...
Chỉ là vài món cổ truyền vậy mà tôi cứ lóng ngóng vụng về, không biết nên làm gì trước. Bữa cơm ba người vui vẻ với những câu chuyện không đầu không cuối...
Mẹ anh muốn tôi ăn thật nhiều, trong khi tôi đã no cứng rún... Tôi nhìn anh cầu cứu. Khi mẹ quay vào bếp nấu thêm miến. Một lần nữa anh liền cầm lấy bát của tôi, và vội mấy miếng cơm đã chan canh mà tôi đang cố nuốt chửng vẫn cảm thấy nó dâng lên tận cổ... Vài hạt cơm vương trên má anh, tôi đưa tay lấy xuống rồi bỏ luôn vào miệng mình. Anh cười thật tươi, lè lưỡi trêu tôi như ngày còn ngây thơ... Có lẽ suốt cuộc đời tôi chẳng bao giờ có thể quên được cái khoảnh khắc ngọt ngào này.
Mẹ hỏi:
- Hai đứa quen nhau lúc nào? Lâu chưa mà tính chuyện cưới xin.

.....

 

Tôi quen anh đã rất lâu.
Tôi đã cùng anh sang nhà chúng bạn làm món "cafe cốt dừa". Những đứa nhóc con chỉ biết làm theo chỉ dẫn trên các chương trình dạy nấu ăn của tivi.
Dừa mua về, nạo sợi, vắt lấy nước cốt, đổ vào với thạch rau câu đun lên. Trong lúc đun phải quấy đều tay, nhỏ lửa và cùng chiều... Rõ ràng đã ghi lại cẩn thận, đã thực hiện đúng quy trình. Vậy mà món "Cốt dừa" lại lỏng toẹt và gợn gợn những sợi thạch rau câu... Cả lũ ngán ngẩm rót cafe vào xì xụp bỗng thấy ngon đến lạ...
Bày ra xong, khi đã no nê chúng tôi kéo nhau đi xem phim, bỏ lại nồi niêu, xoong chảo, bát đũa cho papa và mama đứa chủ nhà dọn. Không biết khi về nó có bị ăn đòn không nữa? Vì hỏi nó chẳng chịu khai. Nhưng đứa nào đứa nấy đều đoán là: "Có, không thể nào có chuyện không nếu hiện trường là nhà mình."

Nhờ bạn bè chung nên anh và tôi quen biết, thân thiết rồi bên nhau tới ngày: "Sinh nhật anh lần thứ 30."
Khi tôi trao anh món quà nhỏ, anh đã nắm chặt lấy tay tôi ngỏ lời yêu.
Lần này, anh không đẹp lung linh trong nắng hè... Mà rạng ngời trong ánh điện của quán karaoke mà lũ bạn nhất định kéo vô hát vài bài cho bõ một tối được tập hợp đông đủ...
Giữa lời hô vang của bè bạn... Lúc mọi người hòa chung vào niềm vui hạnh phúc của tình yêu nở hoa kết trái, tất cả tay trong tay cùng hát vang bài ca: "Chạm tay vào điều ước" họ ghép tên chúng tôi vào với nhau, thay cho lời chúc mừng:

... Cầm tay Ly chỉ một phút giây cả thế giới trong Dũng mở lối thiên đường
Cầm tay Dũng lòng Ly xuyến xao không nên lời..
Cầm tay Ly lòng Dũng hát ca, một khúc hát yêu thương hạnh phúc tuyệt vời
Cầm tay nhau lòng ta ước mong chỉ vậy thôi...

Trong tiếng nhạc vui nhộn, dưới ánh đèn nhấp nháy khi tỏ khi mờ...
Hai trái tim cùng chung nhịp đập hạnh phúc ngất ngây, chúng tôi trao nhau nụ hôn đầu của tình yêu dài mãi sau...
Quệt chặt và ngọt thơm mãi như hương vị của ly: "Cafe cốt dừa" năm nào.

Bình luận

Viết Đánh Giá
G
Mối tình khó quên nhất của cuộc đời mỗi con người. Tình đầu và tình thời còn ngây ngô trong sáng.
B
Tình yêu từ thủa học trò là thứ tình cảm trong sáng, không vụ lợi. Sẽ thật là hạnh phúc nếu maiz duy trì được