Thanh toán

Là phụ nữ cần mạnh mẽ

Đăng bởi Marry Doe - 12/02/2016   |   Lượt xem: 447

Nhìn lại một năm đã qua... Bạn là người phụ nữ tôi khâm phục nhất. ( St: Nguyễn Trang )

"Khi bạn thật sự muốn làm một điều gì đó, thì khó khăn lớn nhất của bạn chính là vượt ra khỏi đám đông còn lại. Tâm lý đám đông luôn bằng cách nào đó chi phối chúng ta. Nếu không học cách vượt qua, bạn sẽ rất dễ ở lại trong chính “cái xô” đó mãi.

Khi bạn cố gắng bắt đầu đi trên một con đường mới, hướng đi mà những người khác rất thận trọng, thì có thể không cố ý, nhưng họ sẽ làm tất cả những gì có thể để kéo bạn trở lại.

Những gì họ làm phản chiếu nỗi sợ hãi của họ vào tình huống của bạn. Người khác thậm chí có thể cảm thấy rằng họ đang giúp đỡ bạn - rằng họ đang hướng bạn tránh khỏi thất vọng và thất bại. Nhưng không, họ đang giữ bạn ở chính vị trí cũ, khiến bạn trở nên chùn bước."
----------------------------------------------------------------------------

--->>> Đọc 1 câu thế này và tự liên hệ lại cuộc đời. Thực ra thì sống cũng k đc lâu cho lắm, và mới chỉ ra trường đi làm đc hơn 3 năm gì đấy thôi (Tính cả time sinh viên lăm lộn cũng hơi nhiều thì chắc cũng đc hơn 7 năm bươn chải với đời ), So với ng đời thì cũng chẳng là gì cả, nói như cậu là : " Trong mắt cậu cháu vẫn chỉ là 1 đứa con nít ranh thôi, còn phải dạy bảo nhiều". , N mà thấy biết ơn vì ngày xưa mình vẫn quyết làm những điều mình cho là đúng, quyết bắt những gì thấy là cơ hội . Nếu ko vậy chắc giờ này vẫn còn ngược xuôi lo ăn từng bữa như mọi người...

‪#‎THE_STORY_OF_MYLIFE‬:

Biểu tượng cảm xúc heart Hùi thi ĐH cũng bị cản vì sợ điểm cao quá mà nhà quê --> ko đậu. Nhưng lúc đấy nói thật lai tin vào khả năng của mình , biết mính đủ sức với tới nên ai nói gì mặc kệ, tự làm hồ sơ đến lúc xong xuôi hết ùi mn hỏi mới nói. ...Thực ra thì bây h thấy tấm bằng ĐH cũng chẳng để làm gì, chỉ là để khi đi xin việc ng ta đánh giá bạn cao hơn 1 chút vì có học hành nên sẽ dễ dạy bảo, dễ tiếp thu hơn mà thôi. Còn lại thì hầu như phải dạy lại từ đầu...Vậy nên cũng đừng quan trọng hóa nó quá...

Thái độ và năng lực quyết định cuộc đời bạn, chứ k phải là bằng cấp...!!!

Biểu tượng cảm xúc heart Ra trường đi làm: Cũng từ bỏ 1 công việc khá tốt, 1 môi trường cực tốt ra làm cái nghề buôn thúng bán mẹt. Chẳng hiểu mọi người quyết định có khó khăn hay ko n với mình lúc đấy lại thấy thanh thản. Mặc dù tuổi trẻ cũng từng ham hư danh, trọng sỉ diện, thích điều gì đó hữu danh cho dù vô thực. N cứ nghĩ mình làm gì tốt cho cs của mình là đc, chẳng ai sống thay mình đc.

Lúc nghỉ là đc vào biên chế ùi, ở đấy có rất nhiều anh chị bỏ nhiều năm trời cống hiến n vẫn k đc xét vào biên chế (cũng có anh học thạc sỹ ùi mà k đc vào nên bỏ đi). Mình thì chẳng có năng lực gi đặc biệt đc cái muốn làm gì là làm cho bằng đc với lại hiếu thắng. Chắc mấy sếp nhận ra điều đó.

Biểu tượng cảm xúc heart Time làm kd thì vốn = big zero, cũng chẳng có ai dẫn đường chỉ lối cả. Từ đầu đến cuối chỉ là tự quan sát xung quanh rồi mò mẫm thôi. Lần đầu tư đầu tiên (có thể coi là đánh 1 canh bạc, được ăn cả ngã về ko) là 500k ( thực sự khi đó vẫn còn khá lớn ). Người thân phản đối đến cùng. Mình vẫn quyết định làm vì nhìn thấy đó là CƠ HỘI, . Ko thử sao biết thành or bại, sợ rồi k làm trong lòng mãi mãi sẽ trăn trở kết quả, mãi mãi tồn tại 1 dấu "?". Thà là liều mạng làm đến cùng, tự gỡ cái dấu "?" trong lòng, như thế, dù thất bại thì cũng chẳng có gì phải hối tiếc.

Cũng may lần đấy bỏ ra 500k n thu về đc khoảng 3,4 triệu gì đấy rất nhanh, hình như 1,2 ngày gì đấy.....Hehe...Lúc thành công ùi mới quay lại thông báo cho những người từng cản trở khi đó.. Nói chung là mn lúc đầu cản n sau nhìn thấy kết quả ùi tì tự dưng ủng hộ thôi...

----> Rút ra 1 điều rằng cơ hội thực ra vẫn đi qua ta mỗi ngày, quan trọng là có nhìn thấy và nhìn thấy rồi thì có biết nắm bắt hay ko thôi...Sự khác biệt của người giàu và người nghèo thực ra là ở đấy...

Biểu tượng cảm xúc heart Đến 1 ngày thấy 1 cơ hội khác lớn hơn, cũng cần nhiều $ hơn. Thực ra là tính mình cả đời chẳng muốn vay nợ hay nhờ vả ai n mà khi đây số $ cần có quá lớn (50tr, lúc đấy vẫn quá lớn). Lúc ng thân khuyên nhủ bỏ đi đừng làm, làm r thất bại biết sống sao. Lúc mn đều nói mình từ bỏ đi. Trong lòng thì nhất quyết ko có ý định từ bỏ, cơ hội đến tận miệng rồi mà k nuốt đc, có chút khó khăn cũng k vượt qua đc thì đập đầu chết lun cho rồi.

Rốt cuộc time đấy vay mượn từm lưm (thực ra có 3,4 người hà) , thậm chí phải cắm cả xe ùi giấy tờ để giải quyết...Nói chung lúc đấy có gì giá trị là lấy ra chơi 1 ván bài mà bản thân mình tin chắc là thắng. Chỉ có mn là sợ thua nên cản thôi.

Cũng may sau đấy xoay vòng đc $ nên trả nợ hết trong vòng 1 tháng. Lại còn dư đc 1 sô vốn kha khá nữa để bắt đầu 1 chặng đường mới vững vàng hơn 1 xị...!!

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào