Thanh toán

Làm dâu khác Miền....

Đăng bởi Marry Doe - 14/05/2015   |   Lượt xem: 3324

Cô dâu Miền Nam làm dâu Miền trung và nỗi ám ảnh....

Tập 1: Buổi ra mắt đầu tiên.... Sài Gòn được mệnh danh là thiên đường của các bạn trẻ tỉnh lẻ như bọn con gái miền Tây quê tôi, đứa nào rồi cũng cố gắng học và học để tôt nghiệp cấp 3 rồi khăn gói lên SG để thi đại học thoát khỏi vùng quê lam lũ khói bụi, ấy vậy mà tôi thì khác, tôi sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình cũng tương đối khá và có bà con nội ngoại trên SG, mỗi năm hè đến tôi lại được lên SG tung tăng cùng chị cùng em, hết hè về quê rồi lại ríu rít kể cho bọn nó nghe vầ SG tráng lệ... đứa nào cũng tròn xoe mắt , há hốc mồm vì ghen tị... Hè năm ấy khác hẳn mọi năm, tôi gặp anh, người cao to khoẻ khoắn lại có nụ cười hiền đến thế, anh đi 1 mạch vào lòng tôi như thể 2 đứa có duyên tiền định từ kiếp trước.... Anh người cao to, hiền hậu, vui vẻ, nhiệt tình, tận tâm... biết nói gì về khi anh quá hoàn hảo, quen nhau rồi tìm hiểu về nhau tôi biết được nhà anh là người Miền Trung, do anh vào nam từ nhỏ nên anh nói giọng nam và sống như người miền nam thuần thục, ba mẹ anh là người gốc miền Trung, nói tiếng Trung có vẻ khó nghe với tôi nhưng anh thì quen rồi... Ngày về nhà anh, đã được chuẩn bị tâm lý tước vì mọi người bảo người Trung họ khác với người Nam chúng ta, khó khăn lắm, ko phải dễ dàng như chúng ta đâu, họ kỹ tính, và nhất là các cô gái miền Trung học giỏi gian chăm chỉ lắm, còn tôi được ví như tệ hơn vợ thằng đậu và rồi chuyện gì đến cứ đến, sự e dè khép nép của tôi như nói lên tất cả nỗi niềm sợ hãi của mình... Tôi bước vào nhà khi mẹ anh ấy đang nấu cơm, anh có điện thoại báo chúng tôi sẽ về dùng cơm chiều cùng gia đình, vẻ mặt nghiệm nghị và cái " uhm " khi tôi chào nghe có vẻ nặng nề làm sao... Không cần hỏi hang câu gì sao tiếng " uhm " bà nói luôn: " biết nhặt rau ko ? " , trong đầu nghĩ: " nhặt rau là gì trời " ( chưa nghi hết câu ) thì bà đưa nguyên đóng rau muống cho tôi và nói  " nhặt để xào ". ( lẩm bẩm trong miệng: cha mẹ ơi, lặt rau xào mà gọi là nhặt rau haizzz ), Đương nhiên mới về lần đầu chắc là bà ko kêu tôi xào đâu chứ dù gì cũng là khách mà ( nghỉ thế trong đầu ) và cầm rổ rau đem vô miệng khe khẻ " con xong rồi Bác ạ " , bà hỏi luôn:  " có biết xào ko ? " phản xạ tự nhiên trả lời trong vòng 1 nốt nhạc " dạ không " và kèm theo là ánh mắt trợn tròn của bà, bà bảo: " thế thì đứng bên cạnh mà xem này " . Tôi né qua 1 bên và xem bà làm và ngẫm ( dễ ẹt có j mà làm ko được tại tôi không muốn làm thôi rồi cười trong bụng ) bà lay hoay làm rồi tôi nhìn, còn anh thì đang xem tivi cùng ba trên phòng khách... Bà kêu tôi dọn bàn ăn, tôi lấy chén và đĩa múc đồ ăn ra và nhìn qua nhìn lại miệng lí nhí: " ủa hết rồi hả Bác " .  (1 đĩa rau muống xào, 1 tô gà kho gừng và tô canh mà khi nảy luộc rau trước khi xào bà nặn chanh và cho muối vào là thành 1 nồi canh, 1 đĩa lòng gà xào khổ qua ) Nhà tôi mà có bạn hay khách về ăn cơm là ba mẹ tôi chuẩn bị hoành tráng hơn mâm cổ ấy.... :) Tới màng bới cơm, như ở nhà tôi, tôi lấy vá xơi cơm cho tơi ra rồi mới bới, tôi vô tư cầm vá lên và xơi thì tiếng " ối giời ơi, bây làm gì thế " , " dạ con xơi cơm ạ ", " niềm nam ăn cơm là xơi ra thế à, để như thế mà xắn lên rồi múc thôi " , ( nghỉ trong bụng: ăn gì kỳ vậy trời ) , mỗi người 1 bát cơm xong thì anh nhanh nhẹn làm để tôi làm theo là mời ba mẹ ăn cơm rồi đá chân tôi ( như ra hiệu làm theo ) tôi " mời 2 bác dùng cơm " Đến màng ăn cớm, vừa ăn vừa nói chuyện và thế là hàng loạt câu hỏi về gia đình và bản thân tôi được đặt ra như đã được sắp sếp trong đầu bà...ăn xong tôi hiển nhiên là người rửa chén rồi, haizzzz công việc mà tôi ghét nhất đây mà, ở nhà chưa bao giờ đụng tay vào cái chén, nhưng thôi cố lên nào tôi tự nhủ với mình, và thì luôn đứng sau lưng tôi, và anh úp chén giúp tôi điều làm tôi có vẻ ngạc nhiên khi anh phụ tôii trước mặt bà, bà có vẻ khó chịu nhưng anh nói " vì nó chưa quen, nên con giúp" .... tới màn gọt trái cây và uống trà.... Thôi xong, tôi làm gì biết gọt trái cây, nào giờ luôn đc ba mẹ và em gái chăm tôi có phải làm gì đâu... cằm trên tay trái ổi, quả lê mà tôi nhìn chúng rồi cầm dao lên lay hoay biết thề nào bây giờ ( ko lẽ nói với bọn trái cây rằng: " tao phải làm gì với bọn bây đây ...." . Bà nhìn tôi " không biết gọt à" , tôi ậm ừ " dạ...." . Bà: " không hiểu bọn trẻ cô cậu giờ thế nào..." và bỏ đi lên nhà trên,  và tôi nhìn anh với ánh mắt cầu cứu, anh như hiểu tôi hết ấy, và rồi anh giúp tôi gọt xong đĩa trái cây và mang lên nhà trên, lại tiếp tục cuộc tò chuyện và uống nước với hàng câu hỏi đặt ra và đương nhiên có phần phiên dịch và trả lời dứoi sự trợ giúp cuả anh... Thở phào nhẹ nhỏm tôi cứ nhìn kim đồng hồ quay quay mãi, mong đến giờ để về... chưa bao giờ 2 tiếng đồng hồ mà nó dài như 2 thế kỉ như vậy ... Tôi chào ra về nhà vui mở hội.... trên đường anh đưa tôi về, anh năm tay tôi và nói " không sao đâu em cố lên rồi tụi mình ra sẽ o riêng khi cưới nhau " . Tôi nũng nịu: " không thế thì em có mà thèm cưới " Cả hai cùng cười và liên thuyên suốt đoạn đường về... xong buổi gặp mặt đầu tiên .... Các bạn chờ đón tập 2 nhé :)

Bình luận

Viết Đánh Giá
M
Câu chuyện của bạn khá là hấp dẫn đấy nhưng mình nghĩ là con gái, ít nhất là khi đã có ý định về ra mắt nhà bạn trai thì ít ra những việc như xào rau hay gọt hoa quả thì bạn cũng phải học trước để sãn sàng xắn tay vào làm. Hai bạn cưới nhau xong ra ở riêng nhưng chẳng lẽ không bao giờ về nhà chồng chơi hay cả trong cuộc sống hàng ngày của hai vợ chồng nữa, bạn không chủ động làm thì ai làm?