Thanh toán

Mẹ chồng - Nàng dâu những điều khó nói.

Đăng bởi Marry Doe - 13/02/2016   |   Lượt xem: 570

Không phải người mẹ chồng nào cũng sai và không hẳn cô con dâu nào cũng đáng thương... Chỉ có những cảnh đời trớ trêu, người tốt lại nhận về cay đắng thiệt thòi...

Khi kể ra câu chuyện này tôi đang ở trong một trạng thái vô cùng ức chế. Tôi khẳng định mình không phải là một bà mẹ chồng khó tính, hay xăm xoi con dâu. Nhưng những gì con dâu thể hiện trong mấy ngày qua khiến tôi ức chế vô cùng. Giờ tôi chỉ mong nhanh nhanh qua dịp Tết để con dâu tôi ra Hà Nội cho tôi nhẹ lòng.

Ngày con trai dẫn cô gái thành phố về ra mắt gia đình, thoạt trông thấy tôi đã không vừa mắt chút nào rồi. Nhìn cái điệu nhõng nhẽo của cô con dâu với con trai, tôi chỉ muốn nói thẳng ra mặt là tôi ngứa mắt vô cùng. Nhưng vì cậu con trai yêu quý, tôi đành im lặng, nín nhịn giữ phép lịch sự.

Hôm đó để con trai vui tôi mời cô gái ở lại ăn cơm. Khi tôi và con trai ở dưới bếp cặm cụi nhặt rau nấu ăn thì cô ta chỉ ngồi ru rú trong phòng con trai xem ti vi, nghe nhạc. Tôi ý tứ nhắc con trai “Con bảo cái My xuống đây cho vui, ngồi một mình làm gì cho buồn”. Thế nhưng thằng con tôi lon ton chạy lên và ở đó tới lúc cơm dọn lên bàn luôn.

Sau cái hôm đó, tôi đã góp ý với con trai “Dâu của mẹ là phải nữ công gia chánh đầy đủ, chứ như cái My mẹ thấy chưa vừa lòng”. Nghe tôi nói thế, con trai một mực lên tiếng bênh vực người yêu “Mẹ yên tâm, cô ấy biết làm hết đó ạ. Chẳng là đi đường xa mệt, nên hôm trước muốn nằm nghỉ ngơi thôi”.

Thời gian trôi nhanh, thấm thoắt 2 năm hai đứa nó yêu nhau. Tôi muốn lắm, nhưng không có dịp dạy dỗ con dâu tương lai đàng hoàng nên giờ tôi mới khổ tâm như thế này mọi người ạ!

Ngày cưới, nghe ông bà thông gia nói lời gửi gắm mà lòng tôi nghẹn ngào. Chỉ mong sao con dâu tôi ngoan hiền, hiếu thuận với nhà chồng là tôi mừng lắm rồi. Như thế để ông bà thông gia cũng yên tâm, mối quan hệ giữa chúng tôi cũng luôn bền đẹp.

Thế nhưng cuộc đời đâu chỉ là giấc mơ, thời gian sống cùng nhau ở chăm cháu tôi đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Đôi khi cách cư xử của con dâu khiến tôi cảm thấy uất ức vô cùng. Tôi chỉ muốn con tôi ly hôn ngay lập tức, nhưng nghĩ tới đứa cháu nội mà tôi không đành lòng một chút nào.

Con dâu tôi từ nhỏ vốn không phải đụng tay đụng chân vào việc gì, nên đi làm về ngoài việc cho con bú nó chẳng làm bất kỳ một cái gì. Trước đây, khi nó chưa sinh cháu, mọi việc do con trai tôi đảm đương. Nay có tôi, nó ỷ hết vào mẹ chồng. Cũng vì thu nhập của nó mỗi tháng 20 triệu, nên mở miệng ra là nó kêu “thuê ô sin”, “con kiếm tiền vất vả lắm rồi”, “thôi mẹ nói ít thôi, mẹ không làm con thuê ô sin chứ sao đâu”,…

Tôi nghĩ xót cho con, xót cháu nên ra ở trông cháu cho nó. Mới đầu tôi còn nín nhịn, nhưng về lâu về dài tôi đã thẳng thắn phê bình nó. Đã thế, nó không chịu thua mà xúi con trai chửi mẹ, thậm chí là đuổi tôi về quê. Nhưng vì con trai tôi cũng là đứa hiếu lễ, nên nó chỉ nhẹ nhàng trao đổi, nếu không tôi đã về quê lâu lắm rồi.

Mỗi sáng khi tôi và con trai dậy sớm cơm nước ăn sáng, nó còn ngủ nướng tới tới 7h mới dậy. Xong quần là áo lượt là phóng xe đi ăn hàng, có hôm nó miễn cưỡng ngồi ăn bát mỳ mặt nặng mày nhẹ. Con tôi vốn phóng khoáng nên cứ bênh vực “Kệ cô ấy mẹ à, con gái đi làm họ mua cái bánh mỳ ăn tạm hay ăn bát phở cùng đồng nghiệp không sao cả”.

Ấy thế là nó được đà sống theo kiểu cách vốn có. Để rồi mới đây, ngày Tết nó về bên nhà nội. Khi tôi tất bật chuẩn bị gọi bánh chưng bánh tét, nó đi làm đầu tới 12h đêm mới về. Tôi nhắc nhở, nó bật lại nhem nhẻm, thậm chí kêu tôi khó tính. Nói rồi nó đi vào phòng đóng cửa nằm cho tới 9h sáng mai.

Tôi nói nhiều, nhắc nhiều nó vẫn thế. Chỉ khi tôi kêu tôi sẽ bỏ cái nhà này mà đi biệt xứ nó mới im lặng không cãi nữa. Rồi tôi nói, nếu cứ thế tôi gọi về báo thông gia tới nhận lại con gái, nó mới khóc, xin lỗi tôi. Tôi bảo nó đi vào làm mâm cỗ cúng Tết, nó vào đứng cả buổi sáng mà không xong 2 món. Khi tôi nói nó khóc lóc, giận dỗi, thậm chí là bỏ ăn nằm lỳ trong phòng.

Cứ thế, những ngày Tết trong gia đình tôi trôi qua một cách nặng nề. Tôi cố gắng vui vẻ, nhưng con dâu tôi vẫn giữ khuôn mặt lầm lừ, thậm chí không chuyện trò gì với tôi trong suốt thời gian ở quê. Chẳng hiểu vì sao con trai tôi cũng dần cách trở về kêu rằng tôi quá khó tính cổ hủ, thậm chí nó còn tuyên bố năm sau ăn tết ở nhà vợ.

Giờ tôi cảm thấy buồn và ức chế vô cùng mọi người ạ! Tôi thương con, yêu con nhưng khó lòng chấp nhận một nàng dâu vụng về, hỗn láo như vậy. Giờ tôi chỉ muốn đi đâu đó thật xa để quên đi cái cảnh sống này.

( st: Blog tâm sự )

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào