Thanh toán

Muốn hạnh phúc thì phải dám yêu dám buông tay

Đăng bởi Marry Doe - 07/12/2015   |   Lượt xem: 1126

Nhiều người thường cho rằng, là đàn bà sướng hay khổ hơn nhau ở tấm chồng. Lấy được chồng tốt thì người phụ nữ ấy sung sướng hạnh phúc, được nâng niu chiều chuộng như một bà hoàng. Còn chẳng may lấy phải người chồng không ra gì thì cuộc đời giống như sa vào vũng bùn lầy, trăm đường cùng khổ.

Thực ra, theo tôi thì đó chỉ là suy nghĩ của những người phụ nữ phó mặc cuộc đời mình cho số phận. Còn nhiều người phụ nữ ngày nay bản lĩnh lắm, họ chẳng chịu cam phận, chẳng chịu để mình phải khổ vì “số nó đã thế rồi” đâu. Phụ nữ ngày nay dám đấu tranh để đến được với người mình yêu, và cũng dám buông tay nếu tình yêu đó không còn trọn vẹn, không còn vui vẻ hạnh phúc nữa.

Tôi và một cô bạn gái thân, cả hai đều bị chồng phản bội nhưng cuối cùng số phận hai người khác nhau. Bạn tôi, lấy một người đàn ông giàu có, đẹp trai. Hồi mới cưới, anh ta cũng rất cưng chiều bạn tôi. Bạn tôi đi làm dâu nhưng không phải động chân tay vào việc gì vì nhà có người giúp việc. Bố mẹ chồng cô ấy cũng khá thương con dâu, nhất là khi bạn tôi mang thai con trai. Chồng cô ấy sợ vợ đi làm ảnh hưởng đến cái thai, đã ngọt nhạt dỗ dành cô ấy nghỉ ở nhà vì anh ta thừa sức lo cho mẹ con cô ấy.

Nghĩ cho chồng con, cô ấy từ bỏ công việc của mình, một công việc mà bao người mơ ước để ở nhà dưỡng thai. Khi bạn tôi mang thai, chồng và gia đình nhà chồng cô ấy rất cưng chiều. Nhưng mọi chuyện hoàn toàn thay đổi từ khi cô ấy sinh con, đứa bé ấy chẳng hiểu sao khi siêu âm là con trai mà sinh ra lại là con gái.

Mới sinh con nhỏ, mà cô ấy chịu không ít ấm ức. Mẹ chồng cô ấy đuổi người giúp việc, để cô ấy vừa phải chăm con nhỏ, vừa phải gánh vác mọi chuyện bếp núc, chăm sóc gia đình. Chồng cô ấy chẳng hề tỏ ra thương tiếc vợ, anh ta còn giáng cho bạn tôi cú đâm sâu hơn, anh ta có bồ. Lấy lí do bạn tôi sinh con gái, không hợp tuổi làm ăn với mình, anh ta thường xuyên chửi mắng vợ. Thậm chí anh ta công khai chuyện đi cặp bồ để kiếm con trai.

Bạn cô suy sụp trông thấy. Còn đâu người phụ nữ có ánh mắt luôn lấp lánh hạnh phúc nữa, gặp cô ấy tôi không khỏi xót xa. Nhiều lần khuyên cô ấy nên tự giải phóng cho cuộc đời mình, nhưng cô ấy chỉ biết khóc. Cô ấy lo sợ rất nhiều thứ khi ly hôn. Cô ấy nói giờ con còn bé quá, nếu ly hôn thì con cô chẳng có bố, tội nghiệp con bé. Rồi ra tòa lúc này, cô ấy cũng chẳng được chia chác gì vì tài sản toàn đứng tên bố mẹ chồng cô ấy hết.

Mà cô ấy lại nghỉ việc gần 2 năm nay rồi, không biết liệu có xin được việc tử tế để đảm bảo cuộc sống của hai mẹ con không. Cô ấy còn nói rằng, đời cô ấy đã qua một lần đò rồi, sau này liệu có người đàn ông nào chấp nhận và yêu thương cô ấy thực sự không. Đến như chồng cô ấy, yêu nhau suốt 3 năm rồi mới cưới. Giữa họ còn ràng buộc đứa con chung vậy mà anh ta còn chẳng thương cô, còn tàn nhẫn đi cặp bồ ngay sau khi cô sinh con. Thực sự cô ấy mất niềm tin vào đàn ông. Thôi thì cứ cố gắng chịu đựng, để cho con có được một gia đình đủ bố đủ mẹ.

Hơn nữa gia đình nhà chồng cô giàu có thế, dù họ không thích cô, thì họ cũng sẽ không đối xử tệ bạc với con cháu họ. Tôi nghe cô ấy nói vậy cũng chẳng biết khuyên can sao nữa. Thôi thì mỗi người một suy nghĩ. Cô ấy cam chịu thì suốt đời sống phụ thuộc vào người đàn ông tệ bạc ấy. Còn tôi, tôi sẽ không để cái tư tưởng “sướng khổ hơn nhau ở tấm chồng” ấy quyết định hạnh phúc cuộc đời mình.

(Sưu tầm)

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào