Đăng bởi Marry Doe - 06/09/2014 | Lượt xem: 2115
Qua bao thời gian,tình cám ngày càn mạnh mẽ,em biết em không tinh vào anh,không tinh vào tình cám của chúng mình,nhưng lúc nào em cũng nghĩ về anh,nghĩ về lời anh tuần hứa với em,em làm vì để quên đi quá khứ mà đói viện với tương lai đây hẫ anh?
Em con nhớ,ngày em mới tốt nghiệp cấp 3 ,không tiếp con đường học vấn?Cũng ngày dó em quen anh,chỉ là vô tình quen qua điện thoại,vậy mà sau nói truyện hợp nhau như thế?.Vậy là em quyết định Liên lạc với Anh qua điện thoại,một phần là do ở nhà buồn,nhớ trường nhớ lớp,bên cạnh đó có người trò truyện cũng vui,thật ra tâm sự với anh thật thú vị,truyện vì Anh cũng tâm sự,mất cười nhất là anh đi đâu cũng gọi điện thoại hỏi em,anh đi nhậu em gọi điện thoại kêu anh về là anh cũng về,thật là thú vị,em thít như vậy nên rất vui và rất cuốn húc vào anh,cứ như thế,ngày qua tháng lại anh vẫn điều đận gọi điện thoại cho em,tình cám hai đứa ngày càn khằn khít,ó thể nới ngày nào không nghe tiếng nói của nhau là không ân ngủ vì được hết?Vậy mà anh không một lần đến thâm em,nhà anh nhà em xa thật,vì ở hai tĩnh thành khác nhau,do anh ở Đồng Tháp còn em ở tận CÀ MAU,có như vậy mà không gập nhau được,nếu anh muốn gập em thí có xa mấy cũng gập vậy mà anh cứ hẹn,lần nầy đến lần khác,vì sau hã anh?Anh nhiều lần giãi thit,nhiều làn xinh lõi,vì em mệnh anh nên bỏ qua tấc cã,và em hứa không đòi gập anh nữa,bà từ đò hai đứa càn vui vẽ tâm sự sâu hơn,thậm Chí anh với thiệu em qua điện thoại với mẹ anh,khi nói truyện với mẹ anh,mẹ anh thì lại đòi gập em,nói anh nghe anh chỉ cười thời gian như vậy cứ choi đi,có ai tinh rằng chúng mình tâm sự qua điện thoại 5 NÂM không?Nhưng đó là sự thật,một tình bạn ,một tình yêu có mà như không?hay đó chỉ là trò đùa cho vui hay tại mình quá tinh nhũng gì mà người ta Hứa hẹn,dễ ròi không được vì,mà ngược lại cảm thấy bị tốn thương?.
Thật vậy,trong 5 NÂM qua,em không quen một ai ngoài anh,em không đi cafe,bạn bè,vì sợ anh buồn,em chỉ biết lai quây ở nhà nhấn tinh,cùng anh gọi điện thoại tâm sự cùng anh,mỗi khi anh ốm điện thoại 24/24 và anh cũng vậy,của nhìn vào cứ nghỉ chúng mình đang gần nhau,đang yêu thương nhau không thể tách rời,thật ra chúng mình trưa một làn biết mạc nhau,vậy mà cứ thân nhau đến như vậy,chính em còn không hiểu tại sau?nên biết hỏi ai bây giờ hã anh?.Em đồng ý chúng mình chia xẽ rất ân ý,rất hiệu nhau,nói truyện lại rất hợp,quan trọng là anh hay tâm sự về anh cho em nghe,thậm Chí anh khóc qua điện thoại,làm em càn tinh anh nghỉ gần với tình cám sâu đậm qua bao nhiêu NÂM anh xẽ đến bên em,em càn nui hy vọng ,thì càn thất vọng nhiều hơn,nhưng em lại nghỉ,chất anh có lý do riêng,con tình yêu anh vành cho em thì thật sự,em tuần Hứa em điều Tôn trọng quyết định của anh,em Hứa em luôn tinh lời anh nói,vì thế em phải giữ lời,em nghỉ xem như chúng mình là đoi bạn chi kỷ đi gập nhau sợ xẽ không còn tự nhiên như bây giờ .
Anh àh!anh ở nơi xa đó em luôn,bên anh úng hộ việc anh làm,chia xẽ buồn vui cùng anh mỗi khi anh Cần tới em,em luôn Mông muốn anh tìm được cô gái tốt hơn em,dễ Trâm sóc anh,cho em đỡ phải lo,em chỉ Cần anh vui vẽ,anh luôn hạnh phúc là em vui ròi,có nhũng lúc em Chach mốc anh,giận hoàn anh thật ra,em muốn anh đến gập em,nhưng lại thoi,không gập nhau càn tốt,thà như vậy kết thúc không bị tổn thương cho cã anh và em,kết thúc ty buồn,nhưng xẽ quên dần theo thời gian,còn gập nhau mà không ở bên nhau thì càn đao,em nghỉ như thế,hy vọng anh cũng nghỉ như em,đừng trách em cất mọi Liên lạc với ạnh,chúng ta cùng cố gắn cho vào quá khứ nhe anh,mỗi người chúng ta hãy sống vào thực tại,xem truyện tinh như một giấc mơ đẹp,ở nơi xa đó em chúc anh vui khỏe,hạnh phúc benh gia đình mới anh nhe!.