Thanh toán

Những ước nguyện khi xuân sang

Đăng bởi Marry Doe - 21/01/2016   |   Lượt xem: 664

Đông qua - Xuân sang - Hè tới... Một năm cứ lặng lẽ trôi không gì có thể níu lại được. Trước thềm năm mới bạn có nhớ về những gì đã trải qua của năm cũ... Trong tiếng nhạc xuân tôi bỗng thấy lòng mình xốn xang.

Tâm sự đầu xuân: " Nga Vu 

Tiếc xuân!
Đã mùng 8.....
Tết qua thật nhanh,mình chưa kịp cảm nhận hương vị Tết , chưa kịp nói với nàng xuân điều gì thì hoa đã tàn , gió xuân đã nhàn nhạt! Ngoài trời cái lạnh se se thích thú đã bớt,để nắng chói chiếm lĩnh cả bầu trời! 
Thế là phải nói lời tạm biệt ....
Điệp khúc cơm áo gạo tiền lại làm nàng thơ cụt hứng! ( hay tại mình chưa ngộ ra điều gì ) 
Đọc stt của anh Thanh Nguyen Van thấy mình sai từ đầu đến cuối! làm sao điều chỉnh cuộc sống để vừa kiếm cơm vừa cảm thụ nó đây! Khó thật ....!

HẾT TẾT VỀ VỚI ĐỜI THƯỜNG 
BẰNG TRUYỆN CỰC NGẮN 

DÌ GHẺ
NGUYỄN THỊ KIM ANH

Chị lấy chồng. Chưa kịp có con thì chồng mất. Ba năm sau chị đi bước nữa. Người chồng mới góa vợ, có hai con nhỏ. Yêu chồng, yêu luôn cả con chồng. Chị quyết định không sinh con để lo cho gia đình. Lớn lên, người con trai có vợ. Sau tuần trăng mật anh ta về nhà. Chị vui mừng ra đón. Chưa đến phòng khách, chị nghe tiếng cô con gái: 
- Còn xấp vải hoa? 
- Cho mẹ. 
- Hoài của! Em lấy nốt, nào phải mẹ mình. 
Chị càng buốt tim hơn khi người con trai yên lặng.

QUÀ CHO MẸ
PHẠM THỊ KIM ANH

Lúc còn nhỏ mỗi lần thấy mẹ đi chợ về là cô lại lao ra lục giỏ để tìm cái bánh hay gói bỏng ngô. Và mẹ chẳng bao giờ làm cho cô thất vọng cả. 
Lớn lên, cô lập gia đình và có hai đưa con. Mẹ cô bây giờ đã già đi, suốt ngày bà quanh quẩn bên lũ trẻ. Mỗi lúc đi chợ về cô cũng hay mua quà cho con, nhưng chẳng bao giờ quan tâm đến mẹ. Cô không hiểu rằng những lúc ấy mẹ cô cũng thấy buồn và tủi thân. 
Ngày mẹ ốm nặng phải đưa vào bệnh viện, cô mua nào là cam, nào là bánh nhưng mẹ chẳng thể nào ăn được nữa cho đến ngày mẹ ra đi mãi mãi

ƯỚC MƠ
PHƯƠNG ANH

Chị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa, chị hỏi nó: 
- Nếu cô trúng số, con chịu cô mua cho con cái gì? 
Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói: 
- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con chạy tới trường liền không bị trễ học nữa. 
Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng: 
- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi học. 
Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón...

NGÀY SINH NHẬT ĐẦU TIÊN VÀ CUỐI CÙNG
DIỆU AN 

Chưa đến ngày sinh nhật, còn đến khoảng hai, ba tháng, vợ đã lo nghĩ đến sinh nhật của chồng, con. Rồi chồng lo sinh nhật của vợ con, và con lo ngày mừng tuổi cho ba mẹ. 
Duy chỉ một người, không ai lo đến - ông nội già yếu. Và cho đến một ngày - ngày ông nội mất. 
Chồng hỏi vợ: Sinh nhật ông ngày nào? 
Vợ hỏi lại chồng: Ngày nào là ngày sinh của ông? 
Con cái hỏi cha mẹ: Ông sinh ngày tháng nào? 
Vậy là cả con, dâu, cháu, chắt phải đi tìm ngày sinh cha ông trong chứng minh nhân dân đề làm bia mộ cho ông. 
Đó là ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng của ông.

ĐỨA CON
HẢI ÂU 

Vợ chồng gây nhau. Giận dỗi, vợ bế con về ngoại. Nhà vắng tiếng trẻ, anh thấy trống trải trong lòng. Giá như không gây nhau, giờ này anh đã được nựng vào đôi má bầu bĩnh của thằng bé. 
Ở nhà ngoại, con nhớ hơi cha khóc ngằn ngặt. 
Chị nhìn con khóc mà nẫu cả ruột gan. 
Hôm sau, anh chuẩn bị đi đón con đã thấy chị ở trước cửa nhà. Thằng bé gặp cha cười nói tíu tít. Anh mừng rỡ ôm chầm lấy con nựng nịu. 
Nhìn cha con vui vẻ, cơn hờn giận trong lòng chị tan như bong bóng xà phòng

LỜI HỨA
HẢI ÂU 

Tết, anh chở con đi chơi. Về nhà, thằng bé khoe ầm với lũ bạn cùng xóm. Trong đám trẻ có thằng Linh, nhà nghèo, lặng lẽ nghe với ánh mắt thèm thuồng. Thấy tội, anh nói với nó: 
“Nếu con ngoan, tết năm sau chú sẽ chở con đi chơi”. Mắt thằng Linh sáng rỡ. 
Ngày lại ngày. Cuộc đời lại lặng lẽ trôi theo dòng thời gian. 
Thoắt mà đã hết năm. Lại tết. Đang ngồi cụng ly với đám bạn thì thằng Linh cứ đang thập thò. 
Vẫy tay đuổi, nó đi được một chốc rồi lại lượn lờ. Cáu tiết, anh quát nó. Thằng Linh òa khóc nức nở. Tiếng nó nói lẫn trong tiếng nấc: “Chú hứa chở con đi chơi... cả năm qua con ngoan... không hư một lần nào...”.

CẢNH NGỘ
PHẠM THỊ KIM ANH

- Chú ơi! Mua vé số cho con đi chú. Làm ơn mua cho con một vé đi chú. 
- Đưa coi! - Tiếng người đàn ông. 
- Anh ơi! Mua tặng chị một hoa hồng đi anh. 
Người đàn ông nhìn tấm vé số rồi nhìn cô bạn gái của mình. 
Người đàn ông chọn hoa hồng. 
Đêm thành phố nhộn nhạo những ánh đèn xanh đỏ. Thằng bé bán vé số lủi thủi bước đi, vai nó run lên, không biết vì nó lạnh hay vì một điều gì khác. Nó đang căm ghét con bé bán hoa. Nó đâu có biết rằng con bé bán hoa ấy cũng có một đứa em bán vé số và một người cha đang hấp hối.

TIẾNG ĐÊM
LÊ THỊ CẨM ÂU

Căn nhà ngày càng trở nên trống lạnh. Nhất là sau lần chúng tôi chính thức chia tay nhau. 
Anh thất chí: 
- Cuộc đời sao cứ mãi cưu mang bao bận đận! 
Rồi anh say. Say ... 
Hai mẹ con tôi, rốt cùng loanh quanh như hai cái bóng, đâm buồn. 
Đêm. Chiếc giường trống đi một chỗ. Mẹ con tôi nằm gần nhau hơn. 
Khuya. Trở mình, nó vòi: 
- Mẹ thoa lưng cho con! 
Rồi so bì: 
- Tay ba sần, thoa "đã" hơn! 
- "Đã" thì theo ổng đi! - Tôi phát cáu. 
Nó mủi lòng, trong khi tôi khóc ...

VÀ KHUYẾN MÃI MỘT TRUYỆN CƯỜI : 

Càng già càng dẻo càng dai
Một cô gái còn trẻ vừa lấy một ông chồng già sắp sang tuổi “cổ lai hi”, chuyện hết sức bình thường vì tình yêu vốn thế. 
Vấn đề mà cô gái lo lắng là chồng mình cao tuổi thế thì còn khả năng “xung trận” hay không?
Đêm tân hôn, cụ già bước vào phòng với dáng hiên ngang, nhìn vào mắt vợ thấy có đôi ba tia nghi ngờ lo lắng ông cụ cười ha hả rất tự tin:
- Em yêu, anh sẽ làm tròn nghĩa vụ của người chồng ngay bây giờ để em thấy anh không kém lũ trai tráng.
Sau khi “hì hục” hoàn thành nghĩa vụ, cụ già đi sang phòng khác ngủ riêng để đảm bảo sức khỏe.
“Không còn sức trẻ nhưng chồng mình vẫn khá lắm. Nhưng liệu có rơi vào tình trạng “xuân thu nhị kỳ”? - cô gái nghĩ thầm. 
Được mươi phút lại thấy ông chồng đi vào phòng với dáng hiên ngang và nụ cười ha hả tự tin:
- Em yêu, anh sẽ làm tròn nghĩa vụ của người chồng ngay bây giờ để em thấy anh không kém lũ trai tráng.
Nói rồi cụ tiếp tục “hoàn thành nghĩa vụ người chồng” rất nhiệt tình. Xong, cụ sang phòng khác nghỉ ngơi. Cô vợ vô cùng hạnh phúc tắt đèn chuẩn bị đi ngủ, nhưng vừa chợp mắt đã thấy chồng cô vào “với dáng hiên ngang và nụ cười ha hả tự tin”:
- Em yêu, anh sẽ làm tròn nghĩa vụ của người chồng ngay bây giờ để em thấy anh không kém lũ trai tráng.
Lại tiếp tục với sự mạnh mẽ như lần đầu vậy, cô vợ lả người chỉ đủ sức để nghĩ: “Mai mình phải nhờ chuyên gia tâm sinh lý tư vấn mới được” rồi lăn ra ngủ. Thế nhưng tối hôm ấy cụ già còn đập cửa phòng vợ để “làm tròn nghĩa vụ của người chồng” thêm dăm lần nữa . 
Ngày hôm sau, cô vợ trẻ vội tìm bác sĩ tâm lý và kể hết chuyện về sức khỏe vô địch của chồng mình, bác sĩ cho biết:
- Trường hợp của chồng cô không phải là hiếm, nhiều người đàn ông cũng rơi vào tình trạng như vậy. Tôi đang viết luận án đề nghị khoa học không nên chữa nữa hai căn bệnh đã kết hợp gây nên điều kỳ diệu ấy.
- Bệnh gì ạ ? 
- Vâng. Đó là “ xơ cứng khó chữa ” và “giảm sút trí nhớ”!

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào