Thanh toán

TÌNH YÊU ẢO – SỰ TRẢ THÙ CAY ĐẮNG

Đăng bởi Marry Doe - 21/10/2016   |   Lượt xem: 856

2 người yêu nhau qua tình yêu ảo rồi đến tình yêu thật. Cho đến 1 ngày người con gái nói chia tay khi người con trai nói mình sẽ đi bộ đội. Sau 2 năm đi bộ đội về, người con trai quyết định tìm cô gái và trả thù

Tình yêu ảo là một khái niệm thường nghe thấy hiện nay của giới trẻ, mọi người đều đã từng nghĩ đến và trải qua nó dù chỉ là một lần. Tình yêu ảo hay còn gọi là tình yêu qua mạng nó là thứ tình yêu lãng xẹt nhất, họ chỉ nhìn thấy nhau qua những dòng chữ tán tỉnh nhau hoặc qua những cuộc trò truyện bằng video mà thực sự chưa một lần nào gặp mặt. Không hiểu sao cái tình yêu ảo này nó có thể đến một cách nhanh chóng và rồi ra đi một cách đột ngột mà cả hai chưa từng gặp mặt nhau nhưng khi tình cảm ra đi thì họ lại cảm thấy đau xót vô cùng. Tình yêu ảo có lẽ chỉ là vui đùa, không thực tế và không đáng tin vì thực sự thì họ chỉ yêu nhau qua những lời tán tỉnh của người khác giới mà họ chưa tiếp xúc hay biết tính cách của người kia ra sao. Nhưng với một một số người khác thì họ lại cho rằng:  Tình yêu ảo có thể dẫn họ đến tình yêu thực và cả tương lai tốt đẹp cho cả hai người. Mặt khác, cũng có những trường hợp lại không như vậy, với họ thì tình yêu ảo lại đem đến cho họ là sự giả dối và đau khổ.
 

Ở mỗi tình yêu ảo đó họ tìm thấy được sự chia sẻ, quan tâm và cả hạnh phúc của người kia và cảm thấy thực sự thích thú. Với tôi cũng vậy, chuyện tình yêu ảo của tôi diễn ra một cách đột ngột đến bất ngờ. Lúc ấy tôi đang là học sinh cuối cấp 2 chuẩn bị thi vào cấp 3- một con đường tri thức mới cho tương lai của bản thân. Vào một ngày nọ tôi tình cờ lướt mạng và tìm thấy một trang chát trực tuyến mà có rất nhiều người sử dụng, tôi mò mẫm các mục của trang chát ấy và rồi tìm người  trò chuyện, rồi giữa một trang web chat đông người, tôi bỗng nhiên tìm thấy  một cái tên người dùng  lạ mới đăng ký, tôi liền nhắn tin làm quen em, sau một lúc tôi chờ tin nhắn trả lời thì bỗng xuất hiện tin nhắn của em :

- Dạ anh, rất vui được làm quen với anh..

Trong lòng tôi lúc ấy rạo rực biết bao, trong đầu tôi lúc ấy có biết bao nhiêu câu hỏi trong đầu để hỏi em.. Do tôi là con trai nên tôi chủ động làm quen với em với những câu hỏi thông thường như là : em tên gì ? em sinh năm bao nhiêu ? nhà em ở đâu ?....

Tôi không phải người giỏi ăn nói nên chỉ hỏi những hỏi bình thường mà ai cũng biết, sau khoảng 30 phút nói chuyện với em, em nhắn tin cho tôi nói :

- Em có việc bận rồi nên lúc khác nói chuyện với anh sau ạ.

Tôi nghĩ do nhà em là nhà nông nên em cũng phải làm nhiều việc, tôi chỉ kịp hỏi tên Facebook và rồi cứ mỗi ngày tôi chỉ chờ em đăng nhập là tôi nhắn tin để nói chuyện với em. Có lẽ lúc đầu chỉ là vui đùa nhắn tin làm quen và cũng có lẽ em là người mới chơi nên cũng bắt chuyện với anh nhưng anh không biết từ bao giờ mình thật sự đã rơi vào cái gọi là tình yêu ảo này.

Em tên Huyền, là một cô gái khá là cá tính, dịu dàng. Em cùng tỉnh với tôi nhưng khác huyện chính vì vậy mà em nói chuyện với anh một cách cởi mở và thân thiện. À quên em ấy cùng tuổi với tôi cũng đang là học sinh cuối cấp..

Và cứ thế mỗi ngày tôi online và chờ lúc em online để nhắn tin ,tôi không hiểu tại sao mà một ngày tôi không thể nào không nhớ đến em và muốn nhắn tin với em như thế nào ? Tôi cũng không biết vì sao em với tôi lại trở nên gần gũi và quen thuộc, đôi khi chúng tôi còn chia sẻ mọi chuyện : về gia đình ,về cuộc sống và cả học tập nữa. Cứ thế ngày qua ngày trôi qua, nói chuyện với em đã trở thành một thói quen trong tôi mà nó không thể nào thiếu đi được vậy.

Sau khoảng thời gian tôi với em nói chuyện với nhau dường như có sự hòa hợp với nhau và rồi một hôm tôi quyết định hỏi em :

- Chúng mình làm người yêu nhau nhé em !

Em im lặng hồi lâu không trả lời và bất ngờ hiện lên dòng chữ :
- vâng…..
Câu nói đó của em nhưng nó làm anh thấy hồi hộp và chờ mong rất nhiều vào  một tình yêu đẹp của hai người trong tương lai. Câu nói ấy đã khiến chúng ta trở nên gần gũi hơn bao giờ hết và bây giờ chúng ta đã trở thành một con người khác với tư cách là người yêu của nhau . Sau những tháng ngày quen em qua trang mạng xã hội,mỗi ngày tôi đều nhắn tin với em:
- Em đang làm gì thế? Em có yêu anh không nào? Hôm nay có chuyện gì vui không em?

Em trả lời :
- Em vừa đi học về, em yêu anh nhiều lắm, hôm nay là một ngày bình thường anh ạ.
Tôi hỏi em :

- Chúng mình là người yêu nhau nhỉ !!!
Em ngại ngùng trả lời :

- Dạ !!

Lúc đó em ngây thơ, hồn nhiên…tin mọi điều tôi nói.…có lẽ tình yêu này xuất phát từ em trước…..
Thời gian cứ thế trôi qua, chúng tôi hiểu nhau nhiều hơn và tôi cũng hay nói những  câu mà chàng trai nào cũng nói với người mình yêu.
- Anh yêu em nhiều lắm !!!!
Tôi đã lấy hết dũng khí để viết và xóa đi bao nhiêu lần tôi cũng không biết nữa. Nhưng ngược lại tôi chỉ nhận lại những hàng chấm dài trong câu nói của em .

Có lẽ em cũng yêu tôi nhưng cũng có thể em muốn làm người yêu  tôi chỉ để quên đi người yêu cũ của mình . Nhưng tôi không để ý đâu, khi yêu nhau tôi nghĩ ta sẽ phải học cách bỏ qua mọi chuyện trong quá khứ của nhau…
Thời gian cứ thế trôi dần đi, chúng tôi quen nhau cũng khá lâu rồi…mọi điều vẫn đang rất vui vẻ và hết sức bình thường…Em vẫn hay chia sẻ cho tôi nghe về từng ngày,từng công việc mà em đã làm trong ngày và mọi thứ liên quan tới em. Nhưng cho đến một ngày, em thấy tôi đã nói dối em rằng :

- Thật ra tôi đang yêu rất nhiều cô gái khác, em đã giận tôi và dần dần ít nhắn tin cho tôi.

Tôi có gắng giải thích cho em nghe để mong em có thể hiểu :
- Anh không  yêu những cô gái đó mà chỉ với danh nghĩa là trêu đùa thôi…còn với em tình yêu anh trao cho em là không có giới hạn, không phân biệt khoảng cách về địa lý, yêu xa chỉ cần ta hiểu và yêu nhau là đủ,mong em có thể hiểu và tha thứ cho anh. Anh hứa sẽ không có lần sau !!!
Nhưng cuộc sống mà nào được như là mơ khi lúc đó em đã quá giận tôi rồi..

Em trả lời tôi với giọng bực tức:
- Sao anh đã có người người yêu rồi mà vẫn còn nói những lời yêu thương đó với em ?? Những lời nói đó chỉ là giả dối thôi sao ? Anh đúng là ………….
Cho dù bây giờ tôi có giải thích như thế nào đi chăng nữa thì em ấy vẫn giận tôi. Em ấy không còn nói chuyện hay nghe điện thoại của tôi nữa.. Dẫu tôi đã nhắn xin lỗi em không biết bao nhiêu lần và cứ thế cho hết một tháng với sự kiên nhẫn níu giữ tình cảm của em, cuối cùng tôi cũng đã nhận được lời hồi đáp từ em rằng đã tha lỗi cho tôi và cho tôi cơ hội để làm lại….
 

Tôi vui sướng vô cùng và nói :
- Em có biết rằng: trong một tháng em giận anh như vậy, không nói chuyện với anh , anh cảm thấy mọi thứ thật buồn chán,thật trống vắng khi không có em, anh làm việc gì cũng không ra hồn và anh nhận ra rằng tình yêu của anh giành cho em đã lớn hơn sự tưởng tượng của anh và anh cũng biết một điều rằng thiếu em là một điều không thể đối với anh và anh biết em cũng yêu anh nhiều như thế có đúng không em ??
Có lẽ sau một tháng kiên trì thì câu nói đầu tiên em nhắn cho tôi thật sự làm tôi cảm động vô cùng. Điều đó chứng tỏ rằng tình yêu của tôi dành cho em thật sự không phải là sai hướng và vô nghĩa một chút nào.
Một ngày cuối đông, đó là ngày đầu tiên tôi quyết định gặp em, khi tôi bắt xe bus đến nhà em …..Khi bước xuống xe tôi nhìn thấy một người con gái khá là nhỏ nhắn với chiều cao hơi khiêm tốn, mái tóc ngang vai.. nhưng điều đó không phải là điều thu hút tôi nhất mà điều mà thu hút tôi ngay từ lúc đầu gặp em là đôi mắt biết cười mang hơi ấm giữa cái lạnh cuối đông của em. Mọi chuyện với tôi cứ như là mơ vậy, chúng tôi trò chuyện mà không biết thời gian đang trôi hay vạn vật đang di chuyển như thế nào ? Em với tôi gặp nhau như cá gặp nước vậy…tôi  với em nói chuyện tứ tung trời đất không để ý đến thời gian luôn…… 
 

Trời đã xế chiều điều đó chứng tỏ chúng tôi đã nói chuyện rất lâu và đến lúc tôi nhận ra rằng tôi cần phải về, cũng là lúc trên con đường ấy lần đầu tiên tôi được cầm tay em bước đi trên đoạn đường vắng. Đôi tay em thật lạnh và khẻ run , có lẽ vì lạnh chăng? Hay em cũng như  tôi , đôi tay run lên khi sắp phải rời xa và tôi cảm nhận được nhịp tim mình đang đập rất nhanh, là hồi hộp, là xúc động hay là vì tôi sắp phải xa em .

Sau hôm đó, tôi muốn được trở thành một anh hùng để che chở, bảo vệ và sưởi ấm cho đôi tay và trái tim băng giá của em . Vào những ngày đông dần xa và xuân cũng bước  đi , nhường cho những ngày hè oi ả và cũng là tháng của thi cử vì em và tôi. Do đều đang là học sinh cuối cấp nên những dòng tin nhắn cũng ít dần nhưng không hề thiếu những lời yêu thương. Tôi muốn em học thật tốt và đạt được ước mơ của mình là trở thành giáo viên như em đã  tâm sự với tôi.

Ngày thi càng gần và cũng trôi qua thật nhanh, khi em nói mình đã trúng tuyển, lúc đó tôi cảm thấy rất vui nhưng cũng cảm thấy có chút gì đó hơi buồn, hơi lo lắng khi em phải đi học xa nhà, ra ngoài thành phố lớn gặp nhiều người lạ.  Tôi thầm nghĩ :
- Liệu em có còn yêu tôi nữa không???
Điều đó được chứng tỏ khi em đã cho tôi thấy em thật sự yêu tôi khi ba năm trôi qua em vẫn bên tôi. Đối với tôi con đường đại học không phải là duy nhất để dẫn đến thành công, tôi muốn trở thành một người thật chín chắn và mạnh mẽ để bảo vệ và che chở mọi bước  em đi và tôi đã quyết định thi xong tôi sẽ đi bộ đội bước vào hàng ngũ quân đội.

Một hôm, khi em chuẩn bị xuống trường Đại học để nhập học thì tôi quyết định nói cho em nghe
- Anh định thi xong là đi bộ đội, anh muốn trở thành một người đàn ông thật chín chắn, trưởng thành và mạnh mẽ hơn khi đó anh sẽ đủ tư cách hơn để yêu em và bảo vệ em.
Em im lặng hồi lâu rồi trả lời :
- Anh nói thật chứ? Sao bây giờ anh mới nói cho em biết ???
Tôi trả lời :
- Anh định nói lâu rồi nhưng không biết lúc nào thích hợp để nói cho em cả…Anh sợ nói ra làm em phải suy nghĩ và ảnh hưởng  tới việc học của mình.. vì vậy anh quyết định chờ khi em đỗ đại học và đạt được ước mơ của mình rồi anh mới dám nói..
Em chỉ trả lời : 
-Vâng……..
Tôi hỏi em :
-Em có thể đợi anh trở về được không??? Đến lúc anh xuất ngũ và chúng ta hãy hết hôn được không em??”
- Được không em?????????
Em nghĩ một lúc lâu rồi trả lời :
-Anh cho em thời gian suy nghĩ được không???”
- Được ạ , em cứ suy nghĩ đi nhưng hãy trả lời trước khi anh nhập ngũ nhé. 
- Yêu em https://www.facebook.com/images/emoji.php/v5/f6c/1/16/2764.png
- Vâng ạ, yêu anh !!!!!
- Muộn rồi đó em ngủ đi !!!!
- Vâng anh ngủ ngon!!! 
- Em cũng vậy nhé hihihi
 

Thời gian tưởng như thật chậm nhưng mà sao lại thật nhanh ngày tôi lên đường nhập ngũ ngày càng gần và ngày tôi phải xa em cũng đến gần.

Tôi nhắn tin cho em :  
- Chúng ta đã rất lâu rồi không nói chuyện nhỉ? 
- Tôi muốn em không phải suy nghĩ và  không ảnh hưởng đến việc học của em.  Có lẽ em nghĩ tôi không quan tâm,không nhắn tin cho em là tôi không còn yêu em nữa…nhưng tôi nghĩ em nên giành thời gian để suy nghĩ chuyện của chúng ta…

Anh rất muốn nhắn tin cho em rằng :

-  Anh rất nhớ em !! Em có biết không? Không nói chuyện với em anh cảm thấy mọi thứ thật tẻ nhạt, ngày trôi qua sao thật chậm, nhưng anh chờ em đưa ra câu trả lời để anh có thể yên tâm lên đường.

Và ngày em nhắn tin cho tôi cũng tới, có lẽ em đã suy nghĩ xong….. Tôi rất vui khi thấy tin nhắn trả lời từ em. Nhưng khi đọc tin nhắn đó tôi không thể nào cầm được nước mắt,tôi  thấy dường như mọi thứ sụp đổ và trống rỗng. Dòng tin nhắn em hiện ra trong khuôn mặt hốc hác và ngạc nhiên của tôi :
- Em xin lỗi !!!! Em biết tình yêu anh trao cho em là một tình yêu đẹp, thật lòng và nó đẹp như muôn vì sao trên trời vậy, nhưng em nghĩ chúng ta chưa đủ trưởng thành để nghĩ tới điều đó….mà em là con gái, em rất dễ kích động, em không thể nào ngừng nhớ anh được, vì vậy nếu anh đi thì em sẽ không đợi được đâu, em không thể nào chịu đựng được cảm giác khi thiếu vắng anh.
 

Tôi có kìm nén cảm xúc và giải thích cho em hiểu nhưng mọi chuyện dường như đã quá muộn…cho dù tôi cố gắng giải thích với em như thế nào đi nữa em cũng không chấp nhận việc tôi đi nhập ngũ…Tôi dường như bị gục ngã sau khi em thốt lên lời : 
-Cám ơn anh - người đã cho em biết thế nào là yêu xa, nhưng em không có đủ lòng kiên nhẫn để chờ đợi anh về được !!!

Một câu nói đã kết thúc tất cả. Có lẽ ba năm yêu nhau đối với em không là gì sao? Một câu xin lỗi đã kết thúc tất cả những gì ta đã có, những kỉ niệm ngọt ngào mà ta bên nhau kết thúc như vậy sao em? Đối với anh đó là khoảng thời gian anh cảm thấy vô cùng sung sướng và hạnh phúc khi được nhận tình cảm từ trái tim em…
Anh cứ ngỡ con đường chúng ta đi cùng nhau là mãi mãi chỉ một lối duy nhất nhưng anh đâu biết được trên con đường đó có nhiều lối rẽ quá và đường em đi đã rẽ sang một hướng khác mà đã cắt ngang của lối đi của chúng ta. Là vì em đã hết yêu anh hay vì em có lý do nào khác mà em chọn lối rẽ ấy….. anh không thể hiểu nổi tại sao cuộc tình của chúng ta lại trôi qua nhanh như thế…….
 

Thời gian trôi qua một cách lặng lẽ mà không hiểu cho lòng người đang nghĩ gì….Thoáng đó mà đã một tháng kể từ ngày em ra đi bước ra khỏi cuộc đời tôi cũng là ngày tôi phải lên đường nhập ngũ với bao tương lai ở trước mắt…Cho dù tôi là đàn ông nhưng những lúc nhớ em tôi chỉ im lặng và bật khóc trong đêm tối mà thôi…
Khoảng thời gian hai năm nó liệu có dài lắm không em ? Hai  năm cho một sự chờ đợi là khó khăn lắm hả em ? Vậy quãng thời gian ba năm của chúng ta yêu nhau chắc nó không dài bằng hai năm anh đi lính đâu nhỉ? Em có hiểu cho anh không? Một thằng đàn ông là phải xông phi vào trận mạc, phải góp phần xây dựng và bảo vệ tổ quốc, họ muốn người mình yêu sẽ cảm thấy vui vẻ và hãnh diện khi người yêu mình đã từng trải qua khoảng thời gian quý giá của đời là đi lính…Tất cả họ chỉ muốn sao cho mọi người nhìn thấy rằng người yêu của em nó chín chắn hơn nhiều….nó mạnh mẽ hơn bao giờ cả….
Ba năm- một  cuộc tình và hai năm – một từ chia tay ….định luật thật cay đắng, anh không nghĩ đến nhiều thêm nữa vì bây giờ anh sẽ tận tâm vào việc mình làm..khi anh ra lính em sẽ thấy điều thay đổi trong anh…
Cuộc đời đi lính của tôi chỉ vòng quanh trong một cái doanh trại, thỉnh thoảng đi hành quân từ sáng sớm với chiếc balo nặng 25kg trên vai và sải bước đều 10km…Cuộc đời người lính tuy khó khăn vất vả nhưng đôi khi lại thấy vui khi có các anh em bạn bè nói chuyện vui đùa cùng nên cũng không nghĩ đến thời gian trôi…
Thấm thoát đã trôi qua, hai năm đi lính của tôi đã hết, tôi ra về với ba lô nặng trĩu, với vóc dáng và ngoại hình khác hẳn so với tôi cách đây hai năm thời còn là cậu học sinh cấp 3 trẻ trung hồn nhiên và ngây ngô……

Bây giờ tôi thực sự có khả năng tự lập, tôi không còn phải phụ vào ba má nữa…..Sau hai năm tôi được rèn luyện với một kỉ cương tốt, tôi dường như trở thành một công dân chín chắn và trưởng thành hơn…..
 

Tôi về nhà với bao niềm khát vọng về tương lai, một tương lai hoàn toàn tươi sáng sẽ mở ra trước mắt tôi….Khi tôi bước xuống xe về nhà..ba má tôi đã đợi sẵn và nấu thức ăn chào đón tôi trở về…tôi thực sự mừng rỡ khi thấy ba má tôi vẫn còn khỏe…..Sau khi ăn no nê, cả gia đình ngồi hàn huyên tâm sự một hồi lâu và cùng xem phim….Lâu lắm rồi tôi không xem phim cùng với ba má và gia đình…Hai chị gái tôi đều đã lấy chồng..đứa cháu gái tôi trước khi đi vẫn là cô bé 4-5 tuổi mà giờ nó đã thành học sinh lớp 2 rồi..Thời gian trôi qua thật nhanh, tôi không thể chứng kiến những gì thay đổi xung quanh nơi mình đang sống…nhiều ngôi nhà cấp 4 đã được thay bằng những ngôi nhà cao tầng khang trang sạch đẹp…mọi thứ dường như thay đổi quá nhiều so với sức tưởng tượng của tôi…
 

Trời đã về khuya, tôi bước chậm rãi lên trên căn phòng mà ngày nào tôi vẫn thường hay để lại những kỉ niệm của mình ở đó….Căn phòng gọn gàng và ngay ngắn do bàn tay vất vả của mẹ tôi đã dọn dẹp hộ tôi… mọi thứ dường như vẫn như thế…những đồ lưu niệm của tôi vẫn còn đó…sau một lúc lâu nhìn ngắm lại căn phòng mình tôi bỗng nhìn thấy bức ảnh tôi chụp cùng với người yêu cũ của tôi….Tôi sực nhớ đến cô gái ấy, tôi tìm mọi cách để liên lạc với em nhưng không thể…cho đến khi tôi nhờ một người bạn của tôi trên facebook tôi mới biết được thông tin và số điện thoại của em….Tôi gọi cho em rất nhiều cuộc nhưng em không nghe…Em ấy giờ đã là một sinh viên năm cuối của trường ĐH sư phạm Hà Nội rồi, trở thành một thiếu nữ xinh đẹp….

Sau thời gian dài liên lạc với em cuối cùng em cũng chịu bắt máy… tôi hỏi thăm sức khỏe của ba má và em rồi quay sang hỏi chuyện học hành của em… cuối cuộc trò truyện tôi có hẹn em gặp mặt. Em giữ im lặng một hồi lâu rồi cũng trả lời :
- vâng ạ…
Tôi không hiểu trong đầu tôi đang nghĩ gì nữa ..người đã từng phụ bạc tôi, bỏ tôi một cách không thương tiếc mà tôi lại hẹn gặp mặt như vậy…đầu tôi dường như muốn nổ tung…..

Sau giấc ngủ dài, tôi tỉnh dậy tắm rửa chỉnh sang quần áo đầu tóc…tôi gọi cho em gái tôi nhờ em đóng giả làm người yêu tôi… Sau một hồi giải thích em ấy mới chịu làm người yêu giả của tôi…Tôi hẹn người từng là người yêu tôi tại một quán nước ven hồ Hoàn Kiếm-nơi mà chúng tôi từng ngồi và hàn huyên….Sau khoảng thời gian nói chuyện với nhau thật lâu , tôi quyết định hỏi em về chuyện yêu đương:
- Em đã có người yêu chưa ????
Em có vẻ ngại không muốn nói ra nhưng sau giây phút ngập ngùng, em mới nhỏ nhẹ trả lời :
- Em chưa quyết định yêu ai cả….
Có lẽ do chuyện học hành của em, em đang là sinh viên năm cuối nên rất bận với việc học, thực tập và kì thi nhận bằng tốt nghiệp nên em chưa nghĩ tới chuyện đó… Rồi ngồi nói chuyện một lúc lâu tôi quyết định gọi em gái tôi lại và giới thiệu với Huyền…
Tôi giới thiệu em gái tôi với Huyền
- Đây là Thủy- người yêu hiện tại của anh … em ấy kém Huyền 2 tuổi…
Quay sang nói với em gái tôi, giới thiệu với em đây là chị mà anh từng nói với em…

Em không nói một câu nào, đứng dậy và chút cốc nước đá vào mặt tôi và tát cho một cú trời giáng….Tôi có thể hiểu cảm xúc lúc ấy cô ấy đang nghĩ gì? Nhưng tôi làm thế chỉ để cô ấy cảm nhận được cảm giác mà tôi đã từng trải qua khi em đã rời xa tôi vì lí do không chính đáng…Có lẽ tôi là người quá ích kỉ nên tôi mới làm như vậy..

Từ đó trở về sau, tôi với em không còn gặp lại nhau nữa, em thì tiếp tục việc học của mình, tôi thì tiếp tục cuộc sống của tôi…
Cuộc sống thật là ý nghĩa khi ta sống biết yêu thương…Sự chờ đợi không lấy đi của chúng ta cái gì? Ta có thể đặt thời gian chờ đợi đó sang  một bên và tiếp tục công việc của mình  mà không bị ảnh hưởng gì…

Theo quan điểm của tôi, chờ đợi là hạnh phúc, khoảng thời gian chờ đợi đó coi như là khoảng thời gian vàng thử thách cho mọi cuộc tình của mỗi người….  Vì vậy, nếu ai đang còn,đã yêu và sắp yêu xin hãy đừng từ bỏ người yêu thương của mình vì biết bao giờ bạn mới tìm được người tốt hơn hôm nay. Họ là người mà bạn nhất định phải cưới họ làm vợ và cho họ cuộc sống tốt đẹp trong tương lai..

Câu truyện của tôi chấm hết ở đây…

Nội dung tôi muốn gửi gắm qua tác phẩm ở đây là : “ Đừng rời xa nhau dẫu muôn vàn trắc trở,hãy giữ một tình yêu đẹp vì bạn sẽ rất khó tìm một hạnh phúc nào đẹp hơn hiện tại – yêu hiện tại tức là bạn đang yêu quý tương lai của bạn ”…..

Writer : Minh Cristophe

 

 

Bình luận

Viết Đánh Giá
L
Lời gửi gắm của bạn rất chuẩn. Một câu chuyện dài với lời tâm sự chân thành