Thanh toán

Chuyện của những ông chồng...

Đăng bởi Marry Doe - 11/02/2016   |   Lượt xem: 462

Nếu có một điều ước. Tôi sẽ ước được thức tỉnh. Bởi tôi tin: "Nhân chi sơ tính bản thiện"

Tôi là một người chồng khá ít nói, tôi tự nhận tôi khó tính, khó gần và cũng có phần hơi nhạt nhẽo. Tôi đã kết hôn cách đây 5 năm, vợ tôi là một giáo viên giỏi, tính tình hiền lành nhẹ nhàng và khá đảm đang.

Tôi đến với cô ấy xuất phát từ tình yêu, nhưng do bản tính tôi như thế nên tôi ít khi thể hiện tình cảm. Có lẽ vì thế mà vợ tôi thiệt thòi hơn nhiều người phụ nữ có chồng tâm lý khác. Tôi không nhớ bao lâu rồi mình chưa nói thương vợ, nhớ vợ hay yêu vợ, những ngôn từ đại loại như vậy. Thứ tôi làm cho cô ấy chỉ là kiếm tiền nuôi gia đình và không tơ tưởng đến ai khác. Điều đó tôi nghĩ cần thiết cho một cuộc hôn nhân, nhưng có lẽ là chưa đủ cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Và rồi tôi vỡ lẽ ra nhưng điều về gia đình, về sự yêu thương trong 1 lần đi công tác. Đợt đó tôi báo cho vợ mình sẽ đi công tác vào tuần tới, vậy nên cô ấy đã chuẩn bị cho tôi rất nhiều thứ, từ tất đến quần lót đến thuốc cảm… Vợ tôi luôn là người chu đáo như vậy. Trước khi đi cô ấy luôn dặn dò tôi đủ điều như dặn dò một đứa trẻ. Cô ấy bảo tôi nhớ gọi điện về thường xuyên, tôi ậm ừ gật gù và xách va li đi.

Tới nơi tôi thông báo về cho vợ rồi lao vào công việc. Và rồi 1 hôm tôi gặp lại một người bạn cũ từ thời đại học ở thành phố biển Đà nẵng, cậu ấy đưa vợ đi du lịch. Bạn bè lâu năm gặp nên chúng tôi rất vui mừng và ngồi nhâm nhi nói chuyện với nhau. Cũng chính cuộc nói chuyện hôm đó đã khiến tôi sáng dạ ra rất nhiều điều:

- Cậu đi công tác à?

- Ừ còn cậu?

- Mình đưa vợ đi du lịch, cô ấy bảo muốn ngắm biển nên bọn mình vào đây.

- Cậu chiều vợ ghê nhỉ.

- Tôi không chiều vợ thì biết chiều ai bây giờ, con cái chiều kiểu con cái, vợ chiều kiểu vợ. Thế vợ cậu vẫn đi dạy hả, sao không đưa cô ấy vào đây tranh thủ du lịch luôn.

- Vợ tớ còn bận công việc và con cái nên đi không tiện.

- Vậy à! Thôi để mùa hè cả gia đình vào đây cũng được.

- Còn vợ cậu, cô ấy giờ công tác ở đâu.

- Vợ tớ ở nhà.

Câu nói của anh bạn khiến tôi khá ngạc nhiên, anh ấy tiếp lời.

- Vợ tớ ngày trước làm kế toán trưởng cho 1 doanh nghiệp lớn lương rất cao thậm chí cao hơn cả lương tớ, nhưng kể từ ngày sinh thằng Bi. Cô ấy hi sinh mọi thứ để chăm chồng chăm con, hơn nữa mẹ tớ cũng già yếu nên cô ấy qua bên bà là chủ yếu. Tớ cũng không hề nghĩ cô ấy lại có thể từ bỏ được những thứ đó vì gia đình vậy nên tớ càng trân trọng và yêu vợ hơn.

- Thế giờ cậu có dự tính gì chưa?

- Tớ muốn dành thời gian lúc cô ấy chưa quay lại vòng xoáy công việc thì sẽ tranh thủ đưa vợ đi hết những nơi cô ấy muốn. Tiền bạc biết bao nhiêu là đủ đúng không? Thứ quan trọng là người mình thân yêu được vui vẻ hạnh phúc, với tớ vậy là đủ…

Chúng tôi trò chuyện 1 lúc thì vợ cậu bạn xuất hiện, cô ấy nhiều hơn vợ tôi hai tuổi nhưng có vẻ trẻ trung hơn. Nhìn cách họ nói chuyện, nhìn nhau tình cảm tôi thực sự thấy ngưỡng mộ. Chia tay cặp vợ chồng bạn cũ ra về, tôi lại bắt gặp cảnh 1 người đàn ông nhiều hơn tôi cả chục tuổi mua hai chiếc kem rồi chạy ra đưa cho vợ ông ấy 1 cái. Cả hai ăn rồi cười đùa vui vẻ, nhìn họ tôi đoán là dân đánh cá trong vùng, chẳng hiểu sao nhìn những cảnh đó tôi lại thấy lòng chùng xuống.

Tôi cũng có gia đình, có vợ con, hơn nữa vợ lại xinh đẹp ngoan ngoãn. Nhưng tôi chưa biết cách khiến cô ấy vui, hạnh phúc. Tôi vô tâm đến mức có khi đi công tác mấy hôm mới gọi điện về nhà một lần chỉ để hỏi tình hình ở nhà. Lâu lắm rồi tôi cũng chưa tặng vợ món quà gì hay đưa cô ấy đi du lịch bất cứ đâu. Phần lớn thời gian tôi dành cho công việc, nghĩ lại những lời cậu bạn nói. Tôi thực sự ngưỡng mộ suy nghĩ thoáng của cậu ấy.

Lần đó tôi về nhà sớm hơn dự định, về thấy vợ đang lụi cụi nấu ăn trong bếp. Thấy tôi về cô ấy vui mừng chạy ra đón, tôi ôm lấy vợ khiến cô ấy ngạc nhiên:

- Ông xã, có chuyện gì thế, công việc không suôn sẻ hả anh.

- Mọi thứ đều tốt đẹp, anh ôm bà xã anh không được à?

- Hì, được chứ.

Nhìn vợ hạnh phúc khi nhận được món quà của chồng, tôi cũng vui lây. Tôi tự hứa với bản thân từ nay phải thay đổi, phải yêu thương vợ nhiều hơn. Vì suy cho cùng vợ chỉ có một và tiền dù có kiếm nhiều bao nhiêu cũng chẳng mua nổi thứ gọi là… hạnh phúc.

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào