Thanh toán

Hết yêu rồi, khóc lóc cũng vô dụng

Đăng bởi Marry Doe - 24/04/2015   |   Lượt xem: 649

Ai rồi cũng sẽ khác, tình đầu không bao giờ là tình cuối. Tình yêu sinh viên đẹp biết mấy rồi cũng sẽ tan vỡ. Em và anh bây giờ, mỗi người có cuộc sống của riêng mình, Có lẽ sau này chúng ta sẽ gặp nhau, cùng nhau uống 1 tách cà phê và hỏi thăm nhau như những người bạn cũ lâu ngày không gặp.

Em và anh quen nhau trong một lần họp mặt bạn bè. Em bị anh thu hút bởi vẻ lịch lãm, hòa đồng, ga lăng. Anh bị em cuốn hút bởi sự năng động, hoạt bát. Lần đầu tiên anh nắm tay em trong một lần đi xem phim giá rẻ của sinh viên và nói yêu em trong lần sau đó. Em và anh là sinh viên sống xa nhà, cuộc sống khó khăn của sinh viên cả hai cùng nhau vượt qua, với em đó là khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời. Anh là mối tình đầu của em. Mối tình đầu với những ngốc nghếch, vụn dại, ngây ngô nhưng cũng thật đẹp đẽ.



Chúng ta đã từng cùng nắm tay nhau đi dưới hàng cây cổ thụ to thật to trong vườn trường và nói với nhau về những dự định sau khi ra trường. Chúng ta cùng nhau đi chợ sinh viên mua rau, mua cá với cái giá cắt cổ rồi cùng nhau nấu những bữa ăn đạm bạc nhưng tràn đầy tiếng cười. Chúng ta đã cùng nhau lê la hàng quán vỉa hè những chiều trống tiết. Chúng ta đã từng ngồi cạnh nhau hàng giờ bên bờ ao sau trường vào lúc chiều xuống. Món ăn vặt của 2 đứa lúc ấy chỉ là  trái bắp, bịt yaourt, cây kem...những món ăn đơn giản và rẻ tiền nhưng  ngon vô cùng. Những khi cuối tháng, ba mẹ gửi tiền không kịp 2 đứa chỉ ăn mì gói nhưng tiếng cười thì không thiếu....



Khuôn viên trường hơn 80ha, chúng ta đều lê la trong suốt 4 năm đại học. Ôi những ngày tháng ấy sao mà tươi đẹp biết mấy!!! 



Sau khi tốt nghiệp anh trở về quê, còn em vẫn trụ lại nơi thành phố phồn hoa ấy. Em là cô gái mạnh mẽ, em muốn  tự nuôi sống bản thân bằng nổ lực và vốn kiến thức của 4 năm đại học. Yêu xa quả thật không dễ dàng gì, cứ mỗi lần em đi ngang những nơi em và anh đã từng đến, mắt em lại cay cay, em nhớ anh vô cùng. Lúc đầu, chúng ta trò truyện hàng đêm bằng tin nhắn, sau đó là 1 tuần gọi điện 1 lần và do công việc chiếm gần hết quỹ thời gian, mỗi tháng 2 đứa nói chuyện qua điện thoại được vài lần,...dần dần em và anh chỉ gặp nhau mỗi lễ, tết em về thăm nhà. Anh có những người bạn của riêng anh, em có những mối quan hệ của riêng em. Và chúng ta dần xa nhau.



Em là cô gái mạnh mẽ, quyết đoán, ngoại hình dễ nhìn nên không thiếu những lời tỏ tình, nhưng trong lòng em lúc nào cũng chỉ có 1 người con trai với gương mặt góc cạnh và nụ cười gần gũi ấy. Em tất bật với công việc bộn bề, anh là động lực để em nổ lực, để em vươn lên, để em vượt qua khó khăn và cám dỗ. Em luôn mơ thấy mình là cô dâu của anh, trong ngày cưới em sẽ rạng rỡ như thế nào, xinh đẹp như thế nào, khoác tay anh hạnh phúc đi hết con đường tình yêu, ba mẹ và người thân 2 bên sẽ chúc phúc cho chúng ta. Ngay cả trong mơ em cũng mĩm cười hạnh phúc vì điều ấy. 





Thế nhưng, mơ chỉ là mơ, một ngày anh gọi điện, cho em biết anh sẽ cưới vợ vào tháng sau và cô dâu của anh không phải là em. Qua điện thoại, em chúc mừng anh, chúc anh được hạnh phúc nhưng ngắt điện thoại nước mắt tuôn như mưa. Em không làm chủ được cảm xúc của chính mình, em không biết tại sao em yêu anh nhiều như vậy mà anh lại bỏ rơi em, bỏ em lại trên con đường ấy, e biết bước tiếp như thế nào nếu không có anh? Em hỏi anh: "anh cưới vợ rồi thì em phải làm sao?, anh trả lời rằng: "Rồi em sẽ lấy chồng, em sẽ hạnh phúc". Anh là hạnh phúc của em, em vì anh mà phấn đấu, không có anh em hạnh phúc thế nào đây?



Một tuần sau đó, em đi làm như một cái xác không hồn, em ăn không ngon, đêm nào cũng thức gần tới sáng, mỗi ngày chỉ ngủ được 2-3 tiếng.



Hai tuần sau đó, em bắt đầu làm việc như điên, em tăng ca, em sẵn sàng làm bất cứ công việc gì đồng nghiệp nhờ, thậm chí e còn làm thêm sau giờ hành chính ở công ty; em không cho mình bất cứ thời gian trống nào, em sợ e lại nghĩ đến anh, em sẽ không kìm lòng được mà gọi điện cho anh.



Ba tuần sau đó, em tụt 5kg. Gương mặt tròn tròn hồi ấy bây giờ trở nên góc cạnh hơn, thân mình mũm mỉm anh hay khen đáng yêu ngày ấy giờ gầy xơ xác. Người ta nhìn em bằng cặp mắt thương hại, cũng có nhiều người tốt bụng khuyên em nên quên anh đi. Ừ thì quên, nhưng em cần thời gian. Mà có lẽ, em sẽ không quên được nhưng em sẽ tập làm quen với cuộc sống không có anh.



Một tháng sau đó, em không còn ủ rủ, không còn ôm gối khóc mỗi đêm cho đến khi mệt lã và chìm vào giấc ngủ. Anh đã có vợ, người anh quan tâm không phải là em nữa, tại sao em lại khóc vì anh. Em bắt đầu chăm chút cho bản thân, lên mạng xem những thông tin về làm đẹp, đi spa, làm móng, mua những bộ váy thật đẹp, em hẹn hò bạn bè la cà phố xá, ngày cuối tuần rủ đám bạn thân trầm quán và tám đủ thứ chuyện trên đời. Thỉnh thoảng về quê, cảm giác lại bồi hồi, nhưng lâu dần em không còn cảm xúc nhiều như xưa nữa. 



Em dần trưởng thành, làm chủ cảm xúc của chính mình, em không dễ xúc động nhưng lại rất nhạy cảm với những ánh mắt, những lời nói của những người con trai khác dành cho mình.



Có lẽ, phải thật lâu sau nữa em mới có thể bắt đầu yêu, và lúc đó có lẽ không gọi là yêu nữa mà là thích. À, sẽ có một người con trai khác để em thích (chứ không yêu) và em sẽ kết hôn và bắt đầu một cuộc sống mới. 



Ai rồi cũng sẽ khác, tình đầu không bao giờ là tình cuối. Tình yêu sinh viên đẹp biết mấy rồi cũng sẽ tan vỡ. Em và anh bây giờ, mỗi người có cuộc sống cho riêng mình. Có lẽ sau này chúng ta sẽ gặp nhau, cùng nhau uống 1 tách cà phê và hỏi thăm nhau như những người bạn cũ lâu ngày không gặp. Nhưng với em, những kỉ niệm thời sinh viên là hồi ức đẹp nhất, cám ơn anh, cám ơn tình đầu của em!!!


Bình luận

Viết Đánh Giá
N
Ai cũng sẽ khác, sẽ thay đổi
M
Không mấy ai mà có thể đi đến cuối con đường cùng với tình đầu đâu bạn à! Hãy mạnh mẽ và vui lên nhé bạn!
J
Nếu đã hết yêu thì nên đứng dậy và sống thật tốt hơn