Thanh toán

Một người ra đi một người điên

Đăng bởi Marry Doe - 06/02/2015   |   Lượt xem: 908

Thôi nhé anh...

Vẫn như thế tất cả chỉ là giấc mộng hư vô....Với em những gì thuộc về thế giới bên kia mới là sự sống của em. Khép mi lại một hàng nước tuôn trào...đóng lại một quá khứ đau thương. Dưới đáy u sầu tất cả đã dần tan biến.

Cái bóng biến mất trong đêm tối...

- " Quên anh đi, đừng nhớ đến anh nữa. Hãy hạnh phúc em nhé, anh chỉ là thằng đàn ông tồi mà thôi. Anh xin lỗi ".

-Đừng đi, anh đứng lạii. Hãy nói với em là anh chỉ yêu mình em.

- Tôi đã nói với cô rồi, tôi không yêu cô, tôi chưa từng yêu cô những ngày tháng qua tôi lừa dối cô mà thôi. Đừng nhắn tin tôi hằng đêm nữa, những tin nhắn của cô làm tôi bực mình đấy. Tôi sắp cưới vợ rồi. Cô nghe rõ chưa.

- Em không tin.

Tấm thiệp hồng đặt ngay trước mặt tôi. Tôi im lặng đứng người không nói nên lời.

- Cô tin chưa, nếu thích thì đến dự nhưng tôi nhắc trước cho tôi biết đừng có làm những chuyện không đâu như những dòng tin nhắn của cô nhé. Đừng làm vợ tôi phải đau khổ, hãy xem nhau như những người bạn bình thường.

Nói xong anh nhếch môi một cái rồi bỏ đi. Tôi vẫn như vậy ngồi co người trong một góc của quán cà phê quen thuộc. Không như mọi khi chuyện gì tôi cũng gào thét lên nhưng sao hôm nay tôi lại im lặng không chửi không mắng anh như mọi khi.

reng reng reng.

 

 

- Anh à. Anh đùa với em phải không, em biết anh yêu em nhiều lắm. Anh đã từng nói với em là anh không bao giờ ngừng yêu em cho đến khi anh không còn hơi thở nữa.Em tin câu nói đó của anh em sẽ ghi nhớ. Thời gian sống không phải quá ngắn cũng không quá dài để chúng ta giận nhau đâu anh à. Yêu nhau bằng trái tim tại sao phải làm cho tim của chúng ta đau quặng lên, tại sao phải làm cả hai phải rơi nước mắt phải đau khổ. Hãy trân trọng những giây phút này...anh đã từng nói với em như vậy.

- Cô điên à. Tôi nói dối mà cô cũng tin sao. 

- Em yêu anh nên em tin những gì anh nói với em.

- Trên đời này không có thằng đàn ông nào tốt, cả tôi. Tôi lừa cô  thôi, cô nghĩ sao tôi lại yêu cô với cái tính cách nóng nảy, thô bạo và háo thắng, có bao giờ tôi nói mà cô nghe không. Nên tôi không thể yêu cô được, tôi yêu vợ sắp cưới của tôi.Cô ấy dịu dàng, ăn nói lúc nào cũng nhỏ nhẹ không như cô.Biến đi.Đừng làm phiền tôi nữa.

- Em xin lỗi.

Tin nhắn ngắn nhất mà trước giờ tôi nhắn tin cho anh.Rồi tôi cũng chấp nhận sự thật

 

1 năm trôi qua.

Tối mùng 1 tết.

- Anh. Mình gặp nhau chút được không.

- Cô xuống nhà tôi, nhưng cấm cô không được vào nhà. Đứng cách đó 100m rồi gọi tôi ra.

- Em tới rồi.

10 phút sau.

- Chuyện gì.

- Em muốn hỏi anh một chuyện. Anh đã từng yêu em có hay không?

- Có. Nhưng giờ hết rồi. Quá khứ đừng hỏi nữa. Cô về đi, tôi phải tiếp khách ở nhà.

Tôi ôm chầm lấy anh mà khóc nấc lên...Anh à. Em xin lỗi, tất cả là tại em.Em đã không trân trọng anh, không dịu dàng khi bên anh.

- Cô tránh ra.Điên à.

Tôi quỳ xuống và van xin anh quay lại.Nhưng anh vẫn kiên quyết không, tôi biết cái tấm thiệp đó là giả.

- Tôi về đây. Cô làm gì đó kệ cô.

Anh dắt xe quay lưng đi không ngẩn đầu lại. Tôi một mình trong bóng tối không người.Lặng lẽ dắt xe ra về.

tít tít tít.

- Khuya rồi, cô muốn gì đây hả.

Đầu dây bên kia.

- Anh có phải là người quen của số điện thoại này không.Anh đến bệnh viện gấp nhé.

Anh tắt máy bình thản nghĩ trong bụng. Cô lại muốn giở trò gì đây nữa, rồi anh nằm xuống ngủ tiếp

Sáng hôm sau.

 

 

 

 

- Hiếu hả mày.

Ừ.Chuyện gì thế.

- Con người yêu cũ mày nó mất đêm qua rồi.

- Con nào.Tao nhiều người yêu quá không nhớ.

- Con Tường Vy em gái thằng Hoàng lớp mình đấy.

Anh lao đầu chạy đến nhà tôi. Anh gào khóc.

Em à. Anh xin lỗi. Anh xin lỗi.

Mẹ tôi lại chỗ anh, bên cạnh chiếc giường là  tôi. Trên đôi môi vẫn mỉm cười,mỉm cười chào thế giới mới.Một thế giới không người thân, lạnh lẽo và cô đơn.

- Đây là những thứ bé Vy nhờ cô đưa lại cho con. Trong cơn mê nó cứ gọi tên con.

Thì ra, đêm qua vì muốn nó nhắn tin nói những điều mà em giấuu tôi lâu nay  mà em đã va phải chiếc xe tải nằm bên lề đường.Trong điện thoại em có rất nhiều tin nhắn gửi đi số điện thoại đó không ai khác chính là của tôi.

- Tin nhắn thứ 1 :  " Anh à. Anh có nhớ em từng nói với anh " Đừng bao giờ cho người ta biết mình yêu họ quá nhiều không" chắc anh đã quên rồi. Đó là điều mà em lo sợ nhất, nên em chẳng bao giờ thể hiện ra bên ngoài.Anh trách em vì sao chưa từng nói yêu anh. Đúng là em chưa từng nhưng anh đâu biết những lúc nằm bên anh. Em gào thét lên mà anh có nghe đâu.Anh ngủ mất tiêu rồi.Sao nghe được." Nước mắt tôi bắt đầu buông trào khi đọc xong tin nhắn ấy.

-Tin nhắn  thứ 2 " Anh à. Hạnh phúc nha anh. Nhưng nếu một ngày nào đó anh sống không hạnh phúc, người ta bỏ rơi anh. Thì anh hãy quay về bên em, em lúc nào cũng dang rộng vòng tay để chờ đó anh."

Tin nhắn 3 " Giúp em với anh ơi ".

Tin nhắn thứ 4: " Đường Trần Cao Vân hãy đến giúp em 

 

Tin nhắn thứ 5: " Em sẽ luôn bên anh, che chở ... "

 

 

 

 

Bên cạnh đó còn rất nhiều cuộc gọi.Và cái cuộc gọi mà người đàn ông lạ nào đó gọi cho tôi là thật. Tôi đơ người đi.Nếu lúc đó tôi đến sớm chở em đi bệnh viện thì em đâu phải nằm như thế này.

 

 

 

 

Những tin nhắn mà em nhắn cho tôi đêm qua tôi đã xóa sạch vì nghĩ em nói nhảm. Tin nhắn cuối cùng là em gần lìa đời em cố gắng nhắn nhưng vẫn chưa hoàn chỉnh câu. Tôi như người mất hồn. Điều đặc biệt là gia đình của em không biết em đã nhắn tin tôi cầu cứu. Tôi sống không bằng chết ngày nào cũng nghĩ đến tin nhắn em cầu cứu tôi, tôi dần hóa điên. Đi lang thang khắp nơi gặp gì ăn đó như điên như khùng. Cái giá mà tôi phải trả đó là sự Vô Cảm.Ai trên đời không có lỗi lầm điều quan trọng là người ta đã nhận những lỗi lầm đó và biết sửa sai. Hãy khoan dung và tha thứ thì sẽ luôn tồn tại một tình yêu mãnh liệt.

 

 

 

 

Hết....

 

 

Bình luận

Viết Đánh Giá
A
trong xã hội bây giờ thật sự không thiếu những cặp đôi như vậy. và cái kết chính là cái chết, là nỗi đau đớn khôn nguôi cho người ở lại. buồn quá
A
câu chuyện buồn quá. Đến lúc nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn
V
Bạn vào chỉnh sửa và sửa lại kéo các dòng lại gần với nhau và lưu lại là được bạn nhé
B
dạ lần đầu em viết nên hơi lủng củng...nhưng câu chuyện của em nó vừa hiện tại và vừa quá khứ...khi ra đi rồi cô mới kể lại.
B
cảm ơn bạn nha :)
M
Lúc đầu người xưng \"tôi\" kể chuyện là cô gái, mình thấy hơi kỳ vì sao cô ấy đã qua đời rồi mà vẫn có thể kể chuyện việc anh chàng kia đến nhà gào khóc, xin lỗi. Tiếp đó nhân vật \"tôi\" lại là chàng trai. Với lại khi kể đến cái kết \"tôi dần hóa điên. Đi lang thang khắp nơi gặp gì ăn đó như điên như khùng\" thường không phải do \"tôi\" tự kể....
M
Câu chuyện có nội dung rất cảm động nhưng có vẻ hơi lủng củng trong việc xác định đại từ nhân xưng \"tôi\". Có phải không hay mình chỉ mới đọc qua một lần nên nhầm lẫn?
G
câu chuyên buồn quá bạn ạ. tuy buồn nhưng cũng đã mang lại biết bao bài học quý giá trong tình yêu
P
Khi yêu, ai xũng từng có lần dại khờ. Nếu một khi bạn muốn buông tay, mọi lời xin lỡi đều vô nghĩa
B
cái này nó định dạng vậy rồi chị à :)