Thanh toán

Nơi ấy có một tình yêu!_Part 1

Đăng bởi Marry Doe - 02/07/2015   |   Lượt xem: 740

Có những cuộc gặp gỡ sẽ chẳng đem lại ấn tượng gì đặc biệt, thậm chí xuất hiện bất ngờ và đi nhanh như một cơn gió lạ... Nhưng cũng không ít những lần gặp gỡ lại kết thành một mối tơ duyên, dẫu có hay không trở thành bền chặt, thì chắc rằng cũng đủ làm cho người trong cuộc cảm nhận được những rung động từ sâu thẳm lòng mình, cảm xúc mới lạ ấy tựa như cầu vồng với đủ sắc màu xinh tươi...

Part 1: Chiều thứ Sáu... Chiều thứ Sáu, ngày làm việc cuối tuần, như bao buổi chiều mùa hạ khác. Nắng gắt lạnh lùng xuyên qua mấy cây xoài nhỏ nhắn, thiêu đốt ô cửa số kính của phòng làm việc. Nó nhìn ra ngoài kia, chói chang quá làm đôi mắt nó nheo nheo lại, trông đến buồn cười... Nó liếc nhìn cuốn lịch bàn xinh xắn, ngày mai, ngày kia lại đã là cuối tuần rồi cơ đấy!!! Có kế hoạch gì không nhỉ??? Nắng thế này nếu có "cạ" làm một chuyến về biển là "oh yeah" nhất... Chợt nghĩ... rồi mỉm cười, nó với lấy "dế yêu" send cho nhỏ bạn thân rất thân của nó: "Tuần này về không nàng? Chiều mai biển gọi. Đang bị hứng". 5 giây, 10 giây, rồi 30 giây, tin nhắn vẫn im lìm... "Nhỏ này làm gì mà không thèm trả lời mình nhỉ" - nó buồn buồn nghĩ... Chợt "tít... tít": "Thuế thanh tra đang rối tung hết cả lên đây tềnh iu ơi, tuần này miễn gặp nàng!". Hic, thế là kế hoạch tung tăng với "em" maxi chấm bi mới sắm coi như xong, chán thế! Nó vứt cái Ip6 sang một bên, lại cô đơn roài... Nó bắt đầu mơ màng, kể từ ngày ra trường tính đến nay đã 2 năm 48 ngày lẻ, cả hai đứa nó chưa quyết định duyệt thêm mối tình nào, mặc dù công việc đã khá ổn định, lương lậu chẳng đến nỗi nào. Một đứa thì vẫn còn vương vấn nỗi buồn của mối tình đầu năm sinh viên thứ hai. Đứa còn lại, chắc là học nhiều quá nên quên mất rằng trên đời này còn có tình yêu... (Hồi mẫu giáo nghe đâu nó cũng có để ý cậu bạn "hotboy" nào đấy). Thế là hai đứa cô đơn cứ mỗi cuối tuần gặp nhau là vi vu khắp chốn, hết ăn vặt, shopping, rồi thì dự tiệc cưới, sinh nhật, đầy tháng con của vài đứa bạn học cũ... Bạn bè của bọn nó tính ra hơn nửa đã yên bề gia thất rồi, đứa thì học xong cấp 3, thi rớt nên ở nhà lấy chồng, đứa thì tốt nghiệp Đại học, Cao đẳng xong, xin được việc làm cũng nhanh chóng yên bề gia thất. Có đứa đã có hai mặt con, nếp tẻ đầy đủ. Nó với nhỏ Dung, thực ra từ thời sinh viên và cả khi đi làm, mỗi đứa cũng có vài anh chàng để ý tán tỉnh, nhưng chẳng hiểu sao chẳng đứa nào chịu rung động mà tìm hiểu người ta. Mỗi dịp cuối tuần rãnh rỗi, hai đứa lại như hình với bóng, mẹ nó vẫn thở dài: "Khéo hai đứa chúng mày làm cái nhà nhỏ ở với nhau cả đời, tha hồ mà bay với nhảy", hì, "vậy thì đã sao" - cả hai cười tinh nghịch. "Lấy chồng sớm làm gì...", nó đang mơ màng, vừa nghĩ vẩn vơ đến bài hát "tủ", vừa nhếch miệng cười, bỗng "tit, tit", "dế yêu" lại rung lên, ai lại sms giờ này?... "Lo làm việc đi, báo Sếp trừ lương bây giờ!". Nó liếc mắt quay xuống bàn làm việc phía cuối góc phòng, nguýt một cái rõ dài, không thèm rep lại... "Cái anh chàng nhân viên mới này sao cứ toàn làm phiền lúc người ta đang "mơ" thế nhỉ??? Ghét"... Màn hình "dế" lại tiếp tục sáng lên thách thức: "Tối nay cafe Golf nhé, xem như thủ tục làm quen!". Oạch... liều mạng đấy nhỉ, lại dám mời "bổn cô nương" này cafe sao? Golf ư, đẹp đấy, yên tĩnh, nhẹ nhàng, chốn thưởng thức này có gì đó rất thu hút, đến một lần sẽ muốn đến lần hai, lần ba... Cafe ở đấy cũng rất tuyệt! Nhận lời hay không nhỉ? Dù sao tối nay cũng quá cô đơn, với lại chả gì cũng là đồng nghiệp với nhau lâu dài... Tên đồng nghiệp này, kể ra cũng đâu đến nỗi, thấy cái Nhi bên phòng văn thư liên tục ca ngợi mỗi lần hai chị em cùng ăn cơm trưa... Chỉ là chầu cafe thôi mà, biết đâu lại thêm một người bạn... Nghĩ kỹ, phân tích kỹ lắm rồi, nó miễn cưỡng reply: "Ok, Hà Nhi cũng đang rủ cafe, 20h tối nay. Golf". Có vẻ như hắn đang mỉm cười đắc ý (là nó tự nghĩ thế): "Ok, thanks đã nhận lời. Hẹn gặp tối nay nhé!!!". Nó nhìn đồng hồ, 2 tiếng nữa mới hết giờ ngồi ở chốn này, giải quyết nốt đống giấy tờ để cuối tuần thảnh thơi... Mà quên, nhắn tin cho Hà Nhi đã, tin chắc trăm phần trăm nhỏ sẽ gật đầu cái rụp... Chiều thứ 6, ngày làm việc cuối tuần, như bao buổi chiều mùa hạ khác. Nắng gắt lạnh lùng xuyên qua mấy cây xoài nhỏ nhắn, thiêu đốt ô cửa số kính của phòng làm việc. Nó nhìn ra ngoài kia, chói chang quá làm đôi mắt nó nheo nheo lại, trông đến buồn cười... Nó liếc nhìn cuốn lịch bàn xinh xắn, ngày mai, ngày kia lại đã là cuối tuần rồi cơ đấy!!! Có kế hoạch gì không nhỉ??? Nắng thế này nếu có "cạ" làm một chuyến về biển là "oh yeah" nhất... Chợt nghĩ... rồi mỉm cười, nó với lấy "dế yêu" send cho nhỏ bạn thân rất thân của nó: "Tuần này về không nàng? Chiều mai biển gọi. Đang bị hứng". 5 giây, 10 giây, rồi 30 giây, tin nhắn vẫn im lìm... "Nhỏ này làm gì mà không thèm trả lời mình nhỉ" - nó buồn buồn nghĩ... Chợt "tít... tít": "Thuế thanh tra đang rối tung hết cả lên đây tềnh iu ơi, tuần này miễn gặp nàng!". Hic, thế là kế hoạch tung tăng với "em" maxi chấm bi mới sắm coi như xong, chán thế! Nó vứt cái Ip6 sang một bên, lại cô đơn roài... Nó bắt đầu mơ màng, kể từ ngày ra trường tính đến nay đã 2 năm 48 ngày lẻ, cả hai đứa nó chưa quyết định duyệt thêm mối tình nào, mặc dù công việc đã khá ổn định, lương lậu chẳng đến nỗi nào. Một đứa thì vẫn còn vương vấn nỗi buồn của mối tình đầu năm sinh viên thứ hai. Đứa còn lại, chắc là học nhiều quá nên quên mất rằng trên đời này còn có tình yêu... (Hồi mẫu giáo nghe đâu nó cũng có để ý cậu bạn "hotboy" nào đấy). Thế là hai đứa cô đơn cứ mỗi cuối tuần gặp nhau là vi vu khắp chốn, hết ăn vặt, shopping, rồi thì dự tiệc cưới, sinh nhật, đầy tháng con của vài đứa bạn học cũ... Bạn bè của bọn nó tính ra hơn nửa đã yên bề gia thất rồi, đứa thì học xong cấp 3, thi rớt nên ở nhà lấy chồng, đứa thì tốt nghiệp Đại học, Cao đẳng xong, xin được việc làm cũng nhanh chóng yên bề gia thất. Có đứa đã có hai mặt con, nếp tẻ đầy đủ. Nó với nhỏ Dung, thực ra từ thời sinh viên và cả khi đi làm, mỗi đứa cũng có vài anh chàng để ý tán tỉnh, nhưng chẳng hiểu sao chẳng đứa nào chịu rung động mà tìm hiểu người ta. Mỗi dịp cuối tuần rãnh rỗi, hai đứa lại như hình với bóng, mẹ nó vẫn thở dài: "Khéo hai đứa chúng mày làm cái nhà nhỏ ở với nhau cả đời, tha hồ mà bay với nhảy", hì, "vậy thì đã sao" - cả hai cười tinh nghịch. "Lấy chồng sơm làm gì...", nó đang mơ màng, vừa nghĩ vẩn vơ đến bài hát "tủ", vừa nhếch mép cười, bỗng "tit, tit", "dế yêu" lại rung lên, ai lại sms giờ này?... "Lo làm việc đi, báo Sếp trừ lương bây giờ!". Nó liếc mắt quay xuống bàn làm việc phía cuối góc phòng, nguýt một cái rõ dài, không thèm rep lại... "Cái anh chàng nhân viên mới này sao cứ toàn làm phiền lúc người ta đang "mơ" thế nhỉ??? Ghét"... Màn hình "dế" lại tiếp tục sáng lên thách thức: "Tối nay cafe Golf nhé, xem như thủ tục làm quen!". Oạch... liều mạng đấy nhỉ, lại dám mời "bổn cô nương" này cafe sao? Golf ư, đẹp đấy, yên tĩnh, nhẹ nhàng, chốn thưởng thức này có gì đó rất thu hút, đến một lần sẽ muốn đến lần hai, lần ba... Cafe ở đấy cũng rất tuyệt! Nhận lời hay không nhỉ? Dù sao tối nay cũng quá cô đơn, với lại chả gì cũng là đồng nghiệp với nhau lâu dài... Tên đồng nghiệp này, kể ra cũng đâu đến nỗi, thấy cái Nhi bên phòng văn thư liên tục ca ngợi mỗi lần hai chị em cùng ăn cơm trưa... Chỉ là chầu cafe thôi mà, biết đâu lại thêm một người bạn... Nghĩ kỹ, phân tích kỹ lắm rồi, nó miễn cưỡng reply: "Ok, Hà Nhi cũng đang rủ cafe, 20h tối nay. Golf". Có vẻ như hắn đang mỉm cười đắc ý (là nó tự nghĩ thế): "Ok, thanks đã nhận lời. Hẹn gặp tối nay nhé!!!". Nó nhìn đồng hồ, 2 tiếng nữa mới hết giờ ngồi ở chốn này, giải quyết nốt đống giấy tờ để cuối tuần thảnh thơi... Mà quên, nhắn tin cho Hà Nhi đã, tin chắc trăm phần trăm nhỏ sẽ gật đầu cái rụp... ~ Còn nữa ~

Bình luận

Viết Đánh Giá
H
Chờ nhé Nhungcoi, mình không thể viết một ngày mấy phần được, hi, còn phải đi làm bận quá...
N
phần tiếp theo thế nào vậy bạn? hóng quá