Thanh toán

Sức chịu đựng của phụ nữ.

Đăng bởi Marry Doe - 11/02/2016   |   Lượt xem: 1627

Thời khắc có thể đến sớm hoặc muộn và sức chịu đựng của một con người gần như là vô giới hạn. Nhất là phụ nữ... Họ có thể vì con cái vì bố mẹ vì tự trọng mà không buông bỏ nhưng một khi đã buông bỏ thì gần như không thể níu lại được.

Tôi và vợ kết hôn đã được gần 20 năm, chúng tôi có với nhau hai người con, 1 trai một gái. Cả hai đều học hành giỏi giang và làm bố mẹ hài lòng. Vợ tôi là một người ít nói, đảm đang và rất hiền lành. Cô ấy cũng là một người có thành tích cao trong học tập lẫn công việc vì thế được rất nhiều người nể trọng.

Tôi yêu vợ mình, đã từng rất yêu nhưng khi chung sống với nhau chúng tôi đã có những lúc cãi vã và bất đồng quan điểm. Có lẽ cuộc hôn nhân nào cũng vậy, công việc tôi lại có đặc thù đi nhiều nơi và quen nhiều người chính vì vậy không tránh khỏi những cám dỗ.

Tôi đã qua lại với một người ngoài vợ mình, vì thú thực tôi và vợ sống bên nhau nhưng vấn đề chăn gối không được như ý. Cách đây 4 năm cô ấy dường như không còn ham muốn nữa, vì thế chúng tôi dường như ít sinh hoạt vợ chồng.

Tôi và người tình khá hợp nhau, cô ấy đã có một đời chồng và 1 cậu con trai. Chúng tôi hay chia sẻ với nhau mọi điều, có lẽ tôi là người đàn ông may mắn khi có được hai người phụ nữ tốt yêu thương như vậy.

Về nhà tôi vẫn đối xử tốt với vợ, tôi không chê bai gì vợ cả. Cô ấy biết lo toan và cũng rất xinh đẹp. Dù biết vậy nhưng giữa vợ chồng vẫn có những mảng tối khó chia sẻ với nhau. Tôi giấu vợ đi lại với người tình trong gần 3 năm liền. Tôi nghĩ là vợ không phát hiện ra rằng mình đang lừa dối cô ấy vì mỗi lần về nhà tôi đều tắt máy và cuối tuần vẫn dành thời gian cho gia đình.

Nhưng sau này tôi mới biết mình đã sai, phụ nữ vốn rất tinh tế. 3 năm qua cũng có những khi tôi thấy vợ buồn, cô ấy gầy đi và có vẻ suy nghĩ nhiều hơn. Tôi nghĩ chắc là do công việc quá tải. Thấy vợ như vậy tôi còn mua thuốc an thần và đồ ăn để khiến cho cô ấy dễ ngủ hơn nhưng có vẻ không có mấy tác dụng lắm.

Ngày con tôi nhận được học bổng đi Mỹ, cô ấy vui mừng đến phát khóc. Khóc vì hạnh phúc, khóc vì thương con, cuối cùng các con của tôi cũng đã ra nước ngoài du học hết. Vợ chồng tôi cho chúng tự chọn tương lai của mình. Từ ngày các con đi gia đình tôi trở nên trống trải hơn. Những ngày này vợ chăm sóc tôi khá chu đáo, còn tôi vẫn cố sắp xếp dành thời gian cho hai người đàn bà tôi yêu thương.

Rồi một ngày tôi đi làm sớm lúc về nhà đã không thấy vợ đâu. Tủ cũng trống trơn, tôi hốt hoảng khi thấy bức thư của cô ấy để lại trên bàn:

- Em đi đây, mấy ngày qua anh ở nhà ăn cơm như vậy em rất vui. Giờ con cái đã đạt được những điều chúng muốn, vậy nên em chẳng còn lý do gì để ở lại. Chúc anh và người đó hạnh phúc!

Tôi chết lặng khi đọc mấy dòng đó của vợ, thì ra mấy năm nay cô ấy biết tôi có người khác, biết tôi lừa dối. Nhưng vẫn im lặng vì muốn con tôi có thể tập trung học hành, hơn nữa cô ấy thấy mình không thể làm người vợ tốt trong chuyện chăn gối nên đành nhắm mắt làm ngơ.

Tôi bật khóc khi lật giở từng dòng nhật ký của vợ, 3 năm qua nỗi đau đã gặm nhấm dày vò cô ấy khiến vợ tôi mất ngủ và gầy đi. Vậy mà tôi cứ vô tâm không hay biết.

Vợ tôi tắt liên lạc, tôi tất bật đi tìm cô ấy nhưng giữa phố xá đông người chẳng thấy bóng dáng của vợ đâu. Chợt nhận ra cô ấy hi sinh cho tôi thật nhiều và cũng vì tôi mà chịu đựng thật nhiều. Lâu nay tôi cứ mải miết với công việc và cuộc vui ngoài kia mà lãng quên những buổi hẹn hò, nói chuyện của hai vợ chồng. Chính tôi đã tự đẩy vợ xa mình, tôi có lỗi với cả hai người phụ nữ. Chưa bao giờ tôi lại muốn gặp vợ và ôm lấy cô ấy như lúc này.

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào